Mục lục
Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe thấy Hách Thượng Thư, Mặc Cửu Diệp lập tức dừng chân lại.

Hách Thượng Thư là nhạc phụ đại nhân của hắn.

Đại công tử nhà Hách Thượng Thư chính là đại cữu ca thân ái của hắn.

Mặc dù tức phụ nhi hiếm khi nhắc tới chuyện nhà mẹ đẻ nhưng chỉ cần nhìn lúc bọn hắn bị phán lưu đày, nhạc phụ, nhạc mẫu mạo hiểm đuổi theo đoàn lưu đày, đưa Nhiễm Nhiễm lộ phí, hắn có thể khẳng định chắc chắn họ đối xử rất tốt với Nhiễm Nhiễm.

Nếu là chuyện nhà nhạc phụ, hắn nhất định phải đến xem thử.

Nói tới Ngọc quận chúa, Mặc Cửu Diệp cũng không lạ gì người này.

Nàng ta là con gái rượu của Cửu vương gia, từ nhỏ đã được cưng chiều.

Thứ duy nhất làm người ta đau đầu là Ngọc quận chúa được chiều mà kiêu, người trong kinh thành đều biết nàng ta ngang ngược ương ngạnh, ngoại trừ con cái Thuận Vũ đế là nàng ta không dám trêu chọc ra, những người khác, nàng ta hoàn toàn không đặt vào mắt.

Mặc dù Cửu vương gia khiêm tốn nhưng với nữ nhi này, ông ta không những không ngăn cấm Ngọc quận chúa làm xằng làm bậy mà mỗi lần Ngọc quận chúa gây họa, ông ta đều sẽ vác mặt già giúp nàng ta thu dọn.

Có thể nói ở Kinh thành này, lúc Cửu vương gia công khai lộ mặt nhiều nhất là để giúp nữ nhi giải quyết hậu họa.

Một nữ nhân ngang ngược phách lối gả cho đại cữu ca, e là sau này phủ Hách Thượng Thư không có được một ngày yên ổn...

Mặc Cửu Diệp không biết vì sao Vũ Thuận đế lại ban hôn cho hai người chênh lệch nhau như thế.

Vì để làm rõ tình hình, hắn trà trộm vào trong đám người chạy theo hóng chuyện, nghe thấy có người bàn tán, hắn tiến lên hỏi. "Vị đại ca này, huynh biết nhân duyên của Ngọc quận chúa và Hách gia đại công tử từ đâu mà có không?”

Thế mà Mặc Cửu Diệp hỏi đúng người thật.

Người kia vốn là một phần tử hóng hớt, trùng hợp thế nào lại biết một chút về chuyện này.

Hắn ta thấy có người hỏi mình nên nhất thời cảm giác ưu việt tăng cao, hắn ta vừa đi vừa nhỏ giọng giải thích cho Mặc Cửu Diệp:

"Đại công tử nhà Hách Thượng Thư vừa thi đỗ thám hoa, trong lúc dạo phố bị Ngọc quận chúa nhìn thấy.

Người trong kinh thành đều biết Ngọc quận chúa thích nam tử anh tuấn, đại công tử Hách gia đẹp tựa Phan An, vừa nhìn đã được Ngọc quận chúa ngắm trúng.

Cửu vương gia chiều Ngọc quận chúa, cả kinh thành ai ai cũng biết, nàng ta muốn sao, Cửu vương gia chắc chắn sẽ không đưa nàng ta chăng.

Ngọc quận chúa nhìn trúng đại công tử Hách gia, Cửu vương gia chắc chắn sẽ nghĩ cách giúp nàng toại nguyện."

Nói mãi rồi người kia lắc đầu than thở:

"Tiếc thật, đại công tử Hách gia ưu tú như thế, e là nửa đời sau khó sống rồi..."

Mặc Cửu Diệp hiểu rõ nguyên do xong, trong lòng cũng đổ mồ hôi thay đại cữu ca.

Lấy Ngọc quận chúa về ngang với cưới về một bà cô tổ, sợ là phủ Thượng thư không có ngày lành tháng tốt rồi.

Cùng lúc đó, hắn lại nghĩ tới Hách Tri Nhiễm.

Nếu như nàng ở kinh thành, thấy trong nhà xảy ra chuyện như này, nàng sẽ làm thế nào?

Dựa vào sự hiểu biết của hắn về tức phụ nhi, chắc chắn Hách Tri Nhiễm sẽ nghĩ cách ngăn cản hôn sự này, kể cả có là thánh chỉ ban hôn cũng không được.

Nếu đã thấy chuyện này rồi, hắn không thể khoanh tay đứng nhìn. Đương nhiên lòng hắn hiểu rõ thánh chỉ ban hôn hôm nay, hắn thực sự không thể cản lại được.

Dù sao thì cũng chỉ là ban hôn, Ngọc quận chúa không thể lập tức vào cửa, hắn còn có thời gian giải quyết chuyện này.

Suy nghĩ cả một đường, Mặc Cửu Diệp đã cùng đám dân chúng đến trước phủ Hách Thượng Thư.

Lúc này cửa lớn phủ Thượng thư mở toang, trước của có ngựa dừng ở cạnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK