Vì Lương Hạo cũng từng có tham dự trồng trọt dưới ruộng, nên hắn ta nhiều ít có một ít hiểu biết.
Dọc đường giảng giải xong, cũng coi như hoàn toàn đổi mới nhận thức của Đường Minh Duệ.
Tất nhiên Đường Minh Duệ kiến thức rộng rãi, nhưng trồng nhiều rau dưa như vậy vẫn có hơn phân nửa là hắn ta chưa từng nhìn thấy.
Ví dụ như cà chua đỏ, ớt ngọt như lồng đèn...
Ngược lại hắn ta không xa lạ gì với khoai tây, xưa kia khi tới Mặc gia, từng nhìn thấy trên bàn ăn, Hách Tri Nhiễm vì thỏa mãn lòng tò mò của hắn ta, còn cho hắn ta xem hình dạng ban đầu của khoai tây.
Còn có một số rau dưa lá xanh, cũng đều là hắn ta chưa bao giờ thấy.
Tóm lại, trong lòng hắn ta nhận thức chuẩn một đạo lý, đồ xuất phẩm từ Mặc gia, chắc chắn đều là tinh phẩm.
Mặc dù quán rượu của mình không thể dùng hết những rau dưa này, lấy ra ngoài thị trường để tiêu thụ, chắc chắn cũng có thể bán được một cái giá trên trời.
Sau khi hiểu rõ toàn bộ, Lương Hạo dẫn hắn ta đi tới trước mặt Hách Tri Nhiễm.
Có Hách Tri Nhiễm ở đây, đương nhiên chuyện làm ăn không cần Mặc Cửu Diệp.
Nàng ước định với Đường Minh Duệ, cho dù Mặc gia sản xuất bao nhiêu rau dưa như vậy, người sau đều phải độc quyền ôm đồm, lợi nhuận vẫn là chia một nửa.
Hách Tri Nhiễm cân nhắc tới vấn đề rau dưa không dễ cất giữ, hơn nữa lại là thời tiết nóng tháng bảy, Đường Minh Duệ như thế rất dễ bị tổn thất.
Bởi vậy, Hách Tri Nhiễm định cho Đường Minh Duệ thêm một phần lợi nhuận, nhưng bị hắn ta từ chối. Nói bằng lời của Đường Minh Duệ chính là, Cửu tẩu ngươi khinh thường bản lĩnh buôn bán của ta, đừng nói những rau dưa này, cho dù nhiều hơn gấp đôi, hắn ta cũng có thể tiêu thụ hết với tốc độ nhanh nhất.
Vì để mình thu được lợi nhuận sớm hơn, sau khi Đường Minh Duệ xem xong những rau dưa này tức khắc trở về thành tìm người đến vận chuyển.
Tới chạng vạng tối, hôm nay toàn bộ rau dưa hái trong nhà đã bị hắn ta vận chuyển đi.
Rau dưa đều là lần lượt chín, chỉ cần mỗi ngày có người tới hái, xét theo số lượng trước mắt, ít nhất có thể liên tục một tháng mỗi ngày cung cấp hàng cho Đường Minh Duệ.
Hách Tri Nhiễm kêu người làm việc hôm nay hãy dừng tại đây, ngày mai tiếp tục.
Ngoài bảo Lan Nhi phát tiền công của ngày hôm nay cho bọn họ ra, còn để mỗi người mang một ít rau dưa tươi mới đi về.
Không chỉ vậy, Hách Tri Nhiễm còn dặn dò Lan Nhi dạy cách ăn của những loại rau này cho mọi người.
Tất cả người cầm tiền công phong phú, còn có rau dưa của Hách Tri Nhiễm tặng, ai nấy đều cười tươi tới mức thấy răng không thấy mắt.
Đặc biệt là vừa rồi khi Đường Minh Duệ ở đây, hắn ta và Hách Tri Nhiễm thảo luận giá cả của rau dưa, rất nhiều người đều nghe được nửa vời.
Bọn họ có thể xác nhận, giá cả của những rau dưa Mặc gia còn cao hơn giá thịt, người ta lại hào phóng tặng cho bọn họ.
Rau củ đắt tiền như vậy, bọn họ đều không nỡ ăn...
Hách Tri Nhiễm sớm đã nghĩ đến việc có lẽ các dân làng sẽ nảy sinh ý nghĩ mang rau dưa vào thành bán, như vậy tuyệt đối ảnh hưởng tới sự hợp tác giữa nàng và Đường Minh Duệ, bởi vậy, trước khi mọi người rời khỏi, nàng đã nói rất rõ ràng.
Những rau dưa này là tặng cho bọn họ ăn thử, một khi bị nàng phát hiện có người lấy vào trong thành bán, về sau cũng không cần đến Mặc gia làm công nữa.