Hồ Thông là người biết rõ nhất, duy nhất chỉ có mạch nước và hệ thống sưởi ngầm, người ngoài có nhìn cũng không học được
Hồ Thông là người rất kiên định, hắn ta cho rằng thứ này là của Hách Tri Nhiễm, vạn nhất người ta muốn lấy cái này để kiếm lợi, nếu là từ trong tay mình lộ ra ngoài thì chẳng phải là thành ăn trộm sao?
Bởi vậy, khi Nam Thụy tìm tới hắn ta, hắn ta đã trực tiếp đẩy chuyện này qua cho hai vợ chồng Mặc Cửu Diệp.
Hắn ta có thể hỗ trợ xây nhà nhưng phải có sự đồng ý của chủ nhân.
Vậy nên Nam Thụy mới chạy tới tìm hỏi hai vợ chồng Mặc Cửu Diệp.
Thôn Tây Lĩnh cũng không phải là của Mặc gia, tất nhiên Mặc Cửu Diệp với Hách Tri Nhiễm sẽ không có ý kiến khi Nam Thụy muốn xây nhà ở đây.
"Ngươi đã chọn được chỗ tốt để xây chưa?"
Bị hỏi tới, Nam Thụy hơi ngại ngùng mà cười một tiếng.
"Chỗ ở hiện tại của ta cũng không tệ lắm, cảnh vật chung quanh dưới chân núi thanh bình, ta nghe nói các người đã mua chỗ đó, không có liệu có thể nhượng chỗ đó lại cho ta không?”
Chỉ chuyện này, Hách Tri Nhiễm không cần nghĩ đã từ chối.
"Xin lỗi nha A Thụy, ta đã có trù định cho chỗ đó, nếu như bán cho ngươi thì ta không thể đạt được kế hoạch."
Hách Tri Nhiễm muốn quy hoạch chỗ đó thành bãi chăn nuôi bò dê, còn vị trí ngôi nhà ma là nơi xây dựng chuồng bò.
Nếu không phải lo lắng đến Đức phi ở đó dưỡng thân thể, Mặc Cửu Diệp đã sớm dẫn người dỡ bỏ phòng ốc.
Bọn họ nghĩ dù sao xây muộn một chút cũng không thành vấn đề, bận rộn nhiều chuyện quá làm không xuể, đến lúc thật sự muốn dỡ thì đề cập với Nam Thụy là được.
Không ngờ, người ta lại chọn muốn mua lại trúng chỗ đó.
Hách Tri Nhiễm càng không vì chuyện thể diện mà làm ảnh hưởng đến kế hoạch của mình.
Nam Thụy bị từ chối không hề tức giận, sở dĩ hắn ta không tiện mở miệng cũng vì nhìn ra kế hoạch của Mặc gia.
Người ta mua một mảnh đất lớn như vậy, nếu là một người trung gian ở ngoài, ít nhiều sẽ cảm thấy không được tự nhiên.
Một mặt hắn ta thật sự rất thích nơi đó, nhất là mấy cây ăn quả không biết tên trên núi, lớn lên xum xuê tươi tốt, nở hoa kết quả, khiến người ta vừa nhìn vào đã cảm thấy thoải mái.
Mặt khác, Nam Thụy thấy nơi đó rất gần với Mặc gia, sau nay có đi lại cũng thuận tiện hơn.
Vốn dĩ hắn ra đã không ôm quá nhiều hy vọng có thể mua được căn phòng kia, chẳng qua là cảm thấy nếu không thử mà bỏ qua thì có chút không can tâm.
Nếu người ta đã không đồng ý, tự nhiên hắn ta sẽ không quá cưỡng cầu,
"Nếu đã như vậy, ta lại đi dạo trong thôn tìm thử coi có nơi nào thích hợp xây nhà không."
Tóm lại, hắn ta đã đưa ra quyết định, chắc chắn sau này sẽ sinh sống ở nơi này.
"Tốt, ngài chỉ cần tìm một vị trí thích hợp ở trong thôn, ta sẽ thông báo với Hồ đại ca ở bên đó một tiếng, nếu tự mình hắn đồng ý giúp ngài xây nhà thì chúng tôi không có ý kiến gì."
Hách Tri Nhiễm không phản đối, nhưng nàng cũng không thể thay Hồ Thông quyết định.
Thấy Hách Tri Nhiễm nói như vậy, Nam Thụy cũng thở phào nhẹ nhõm. Hắn ta thấy đối phương quả quyết cự tuyệt mình mua căn phòng kia, cho rằng đối phương cũng sẽ không nói chuyện như trong tưởng tượng.
Ngược lại không nghĩ tới lại dứt khoát đồng ý chuyện xây nhà tới vậy.
"Nếu đã như vậy ta cũng không làm phiền nữa, còn lại thì để ta đi tìm thử trong thôn một chút xem có nơi nào thích hợp không."