Mục lục
Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng điều khiến Hách Tử Minh không ngờ tới chính là Hách Tri Nhiễm lại kiên cường như vậy, toàn bộ quá trình hắn ta xoay chuyển vị trí thai giúp nàng, Hách Tri Nhiễm ngay cả hừ cũng không hề hừ một tiếng.

Chính vì vậy, Hách Tử Minh mới triệt để kiên định quyết tâm làm thông sản đạo giúp nàng.

Hách Tri Nhiễm kêu đau, cũng là sau khi Hách Tử Minh bắt đầu làm thông sản đạo giúp nàng, cơn đau này xác thực không phải người bình thường có thể chịu đựng nổi đâu.

Điều khiến Hách Tử Minh vui mừng là tuy muội muội vất vả tí, nhưng làm thông sản đạo thành công, lúc nàng sinh đẻ sẽ không gặp phải vấn đề khó sinh là một mặt, quan trọng nhất là, tốc độ hài tử sinh ra cũng sẽ rất nhanh.

Lúc này, mặc dù trên trán Hách Tử Minh còn giọt mồ hôi lớn, khi nói chuyện cũng hơi thở dốc, nhưng những thứ này đều không thể ngăn cản khóe môi đã bắt đầu giương lên của hắn ta.

Hách phu nhân nghe nói nữ nhi không sao nữa, không biết lấy sức lực từ đâu ra, tiến lên đẩy Hách Tử Minh sang một bên xông vào.

Đúng, bà ấy chính là xông vào, trong mắt người khác, dáng vẻ đó giống như sợ rằng sẽ có người tiếp tục cản trở bà ấy.

Hách Tử Minh trị liệu xong, vì để Hách Tri Nhiễm nghỉ ngơi thật tốt, dùng ngân châm đ.â.m huyệt ngủ mê của nàng, lúc này Hách Tri Nhiễm đã ngủ thiếp đi.

Mặc Cửu Diệp không có rời đi, mà là dùng khăn lau mồ hôi trên trán giúp nàng, thi thoảng còn đưa tay sửa sang lại sợi tóc có vẻ hơi lộn xộn giúp nàng.

Hách phu nhân đi tới trước giường, nhìn nữ nhi đang ngủ say, cuối cùng cũng không khống chế được lớn tiếng bật khóc. "Nhiễm Nhiễm, con chịu khổ rồi... Hu hu hu..."

Bà ấy nói xong, xoay người chắp tay lại về phía cửa.

"Ông trời ơi, xin ngài hãy mở mắt, đừng để nữ nhi của ta chịu tội nữa, chỉ cần nàng ấy có thể thuận lợi sinh đẻ, người làm nương như ta bằng lòng giảm thọ mười năm..."

Mặc lão phu nhân cũng thương xót nhi tức, vừa rồi tuy bà không có ở hiện trường nhìn thấy dáng vẻ Hách Tri Nhiễm kêu thảm thiết.

Nhưng bà là người sống chung với nàng hằng ngày, bà hiểu rất nhiều về Hách Tri Nhiễm.

Tính tình của nha đầu này cứng cỏi, không giống như những nhi tức khác, gặp chuyện chỉ biết khóc sướt mướt.

Vừa rồi nếu không phải quá trình trị liệu quá mức đau đớn, nàng tuyệt đối sẽ không thốt ra tiếng la như thế kia.

Nghĩ vậy, khóe mắt của Mặc lão phu nhân tức khắc ươn ướt, bà vội lấy khăn ra tùy ý lau chùi một phen, đi tới trước giường.

"Cửu Diệp, nương ở lại cùng Nhiễm Nhiễm, con đưa Tử Minh đi nghỉ ngơi một lát."

Hách Tử Minh là cửu ca của Mặc Cửu Diệp, vai vế của bọn họ lại ngang hàng, tất nhiên để hắn ta đi chiêu đãi là thích hợp nhất.

Mặc Cửu Diệp không nỡ liếc nhìn Hách Tri Nhiễm, mới chuẩn bị quay người rời đi.

Hách Tử Minh lại không có ý rời khỏi.

Hắn ta trịnh trọng nói với Mặc Cửu Diệp: "Có lẽ sáng sớm Nhiễm Nhiễm sẽ khởi động, mau chóng mời bà đỡ đẻ tới đây mới phải."

Tuy Hách Tử Minh là thánh thủ phụ khoa, nhưng cũng không có giả dụ nam tử đỡ đẻ tại thời đại này.

Điều hắn ta có thể làm cùng lắm chính là khi gặp phải tình hình đặc biệt, hắn ta đứng ở bên ngoài phòng sinh chỉ huy sơ.

Hoặc là sản phụ thật sự không chống đỡ nổi nữa, cũng phải người nhà che phủ thân thể giúp nàng trước, Hách Tử Minh mới đi vào cứu chữa. Không ai biết rõ tình hình của Hách Tri Nhiễm hơn hắn ta, hoàn toàn có thể thuận lợi sinh nở, chỉ cần bà đỡ đẻ ở đây chờ là được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK