“Chuyện này không thành vấn đề, xin hỏi tiên sinh xưng hô như thế nào?”
Người tây thấy đối phương đồng ý, liền vui mừng khôn xiết.
“Ta tên Henry, đến từ bên kia của biển, không biết xưng hô như thế nào với vị nữ sĩ xinh đẹp này.”
Hách Tri Nhiễm lễ phép chào hỏi, và nói cho hắn ta biết tên của mình.
Sau khi đôi bên giới thiệu xong, Henry vội vàng nói ra khó khăn mà bản thân gặp phải.
"Nữ sĩ Hách Tri Nhiễm, lúc thuyền của ta vừa mới thả neo cập bến ở Doãn thành, người phiên dịch đi theo đã bệnh c.h.ế.t ở trên đường, tôi muốn tìm một thợ sửa tàu ở nơi này, nhưng không biết phải làm sao, bất đồng ngôn ngữ, nên mãi không tìm được.
Có thể nhờ cô nương hỏi dùm quan viên ở nơi này, nhờ hắn ta giúp đỡ tìm kiếm một thợ sửa tàu được không?"
Hách Tri Nhiễm chỉ có thể làm phiên dịch, còn việc tìm người sửa tàu thật sự phải nhờ Mạnh Hoài Ninh giúp đỡ.
Hách Tri Nhiễm dịch lại những lời của Henry lại cho Mạnh Hoài Ninh.
Đối với người tây, Mạnh Hoài Ninh không bài xích, dù sao lúc này người tây vẫn chưa gây tổn hại gì cho vùng đất này.
Tuy nhiên, hắn ta cũng lần đầu tới nơi này, vẫn chưa quen thuộc với mọi thứ ở Doãn thành.
Thế là, Mạnh Hoài Ninh trực tiếp kêu một nha sai tới hỏi: "Doãn thành có công nhân sửa thuyền không?"
Nha sai tỏ vẻ vô cùng cung kính: "Hồi bẩm đại nhân, phía nam Doãn thành chúng ta giáp với biển, ngư dân ở đây đa phần đều biết sửa chữa thuyền bè."
Mạnh Hoài Ninh đã hiểu, nói lại với Hách Tri Nhiễm: "Tẩu phu nhân, hãy nói lại với ông ấy thông tin này."
Hách Tri Nhiễm dịch lời nguyên văn lời của nha sai cho Henry.
Henry nghe vậy rất vui mừng: "Hách Tri Nhiễm nữ sĩ, cô nương có thể đi cùng tôi một chuyến được không?"
Hách Tri Nhiễm biết, cho dù Henry biết rõ có thể tìm được công nhân sửa thuyền ở đó, cũng không thể nào giao tiếp với người ta, nàng phải đi theo một chuyến là chuyện tất nhiên rồi.
Nhưng mà, hôm nay sợ là không được rồi.
Bây giờ đã sắp tới giờ ngọ rồi, mục đích của họ ra ngoài là để mua dược liệu.
Họ phải nhanh chóng quay về trước khi ngũ ca phát bệnh là không nói, vấn đề chỗ ở vào buổi tối e là cần phải nhờ Mạnh Hoài Ninh ra mặt giải quyết.
Chỉ có Mạnh Hoài Ninh ra mặt, chuyện này mới có thể giải quyết triệt để được.
Vì vậy, bây giờ họ buộc phải nói rõ tình hình của mình với Mạnh Hoài Ninh.
Hách Tri Nhiễm đưa tay ra về phía Henry tỏ vẻ xin lỗi: "Xin lỗi, bây giờ trong nhà ta còn có một vài chuyện cần phải xử lý, ngày mai đợi ta có thời gian sẽ đi cùng với ngài một chuyến tới ngư thôn."
Henry đã nhốt ở Doãn thành này mấy ngày rồi, không dễ gì mới tìm được một người có thể giao tiếp với hắn ta, cho dù có gấp hơn nữa thì cũng phải nhẫn nhịn.
"Được thôi, thì ngày mai."
Sau khi nói chuyện với Henry xong, Hách Tri Nhiễm kéo Mặc Cửu Diệp cùng ôn lại chuyện cũ với Mạnh Hoài Ninh.
Đúng lúc Mạnh Hoài Ninh cũng có ý này, nên mời hai người tới huyện nha nói chuyện.
Mạnh Hoài Ninh vẫn chưa quen với môi trường ở nơi này, lúc hắn ta tới huyện Đông Phong nhậm chức, do được sự chỉ dẫn của huyện thừa địa phương, giao phó công việc rất rõ ràng.
Nhưng tin tức hắn ta tới Doãn thành đã thông báo tới đây, tại sao không nhìn thấy huyện thành ở nơi này đâu?
Chuyện này, khiến Mạnh Hoài Ninh thấy rất kỳ lạ.
Hắn ta kêu một tên nha sai dẫn đường tới hỏi: "Huyện thừa của các ngươi đâu rồi?"