Nói đến chuyện vui trong nhà, Mặc lão phu nhân trở nên mặt mày hớn hở.
"Con vừa đi đúng là đã bỏ lỡ hai chuyện vui trong nhà, Hàm Nguyệt thành thân con không có mặt, mấy ngày trước Cửu đệ muội của con lại thêm một tôn tử và một tôn nữ cho ta và cha con."
"Nương, người nói Cửu đệ muội đã sinh một đôi huynh muội song sinh?"
Mặc lão phu nhân mỉm cười gật đầu: "Đúng vậy, đúng như lời con nói, Trụ Nhi là huynh trưởng, Minh Châu là muội muội."
"Tốt quá rồi cha nương, cuối cùng Mặc gia chúng ta cũng có hậu."
Mặc Nguyên Sách nói xong, hắn ta đã đi tới trước mặt Mặc Cửu Diệp, nắm tay đập mạnh vào vai hắn.
"Vẫn là tiểu tử đệ lợi hại, nối dõi hương khói cho Mặc gia ta."
Thoạt nhìn một cú đ.ấ.m này của hắn ta hơi mạnh, nhưng chẳng là gì đối với Mặc Cửu Diệp.
"Thất ca, Nhiễm Nhiễm đã cho các tẩu tẩu uống thuốc giải, tin rằng không cần bao lâu nữa, hài tử nhà chúng ta sẽ càng ngày càng nhiều."
Mặc kệ người khác có tin hay không, hắn không hề nghi ngờ y thuật của tức phụ.
Các tẩu tẩu mang thai sinh con đều là chuyện sớm muộn.
Vì Mặc Nguyên Sách trở về nói việc nghiêm chỉnh ở phòng chính, mặc dù các tẩu tẩu tò mò cũng sẽ không đi theo cùng nhau vào nghe.
Một số quy củ khi bọn họ ở kinh thành vẫn chưa hoàn toàn thay đổi, đó chính là lúc nam nhân nói đại sự sẽ không lại gần.
Tuy không thể đi nghe một cách quang minh chính đại, nhưng không trở ngại bọn họ chờ ở ngoài phòng.
Giọng nói của Mặc Cửu Diệp mới nói chuyện không nhỏ, hơn nữa cũng không có ý cố tình tránh người, bởi vậy, lời của hắn bị các tẩu tẩu nghe thấy rõ ràng.
Lúc này, Nhị tẩu hoàn toàn mất đi bình tĩnh.
Nàng ấy bước nhanh tới cửa, lớn tiếng hỏi vào phòng: "Cửu đệ, không phải đệ đang an ủi Thất ca đấy chứ?
Bằng không, thuốc giải đều đã uống lâu như vậy, sao mấy trục lí bọn họ vẫn là không hề có động tĩnh chứ?
"Làm sao có thể, mọi người biết rõ y thuật của Nhiễm Nhiễm, nàng ấy nói độc của các tẩu tẩu có thể giải thì nhất định có thể loại bỏ."
Ngay khi Nhị tẩu còn chuẩn bị phản bác gì đó, bỗng nhiên trong đám nữ quyến phía sau nàng ấy phát ra một loạt tiếng ồn ào.
"Lục đệ muội, muội sao vậy, mau tỉnh lại."
"Lục tẩu... Lục tẩu..."
Nghe thấy giọng nói này, mọi người đều chạy ra sân.
Chỉ thấy sắc mặt của Lục tẩu hơi trắng bệch, hai mắt nhắm chặt, được Đại tẩu nửa đỡ nửa dựa vào trên người nàng ấy.
Tức phụ gặp chuyện không may, Lục ca xông lên phía trước nhất.
Hắn ta cũng không vì sốt ruột mà mất đi lý trí, tiến lên ôm eo tức phụ bế lên, nói với Mặc Cửu Diệp: "Cửu đệ, thật sự ngại quá, phải làm phiên Cửu đệ muội xem thử giúp Lục tẩu đệ."
Thôn Tây Lĩnh không có đại phu, người trong thôn bị bệnh hoặc là đi sang thôn bên cạnh mời đại phu hoặc tới y quán của Dõan thành.
Mặc dù như vậy, những đại phu này cũng không có y thuật cao siêu như Cửu đệ muội.
Chỉ là hiện giờ Cửu đệ muội đang ở cữ, nếu không phải Lục ca quá lo lắng cho thân thể của tức phụ, cũng sẽ không nêu ra đi quấy rầy nàng.
Không đợi Mặc Cửu Diệp đưa ra bất cứ phản ứng nào, Lục ca đã bế tức phụ thi triển khinh công.
Mặc Cửu Diệp thấy thế cũng nhanh chóng đi theo, đám nữ quyến thì sốt ruột chạy ở phía sau.
Lục ca lo lắng cho thân thể của tức phụ, là người đầu tiên đến viện của Mặc Cửu Diệp.
Nhưng hắn ta vẫn rất có chừng mực, hắn ta dặn dò Lan Nhi đi vào nói một tiếng với Cửu đệ muội trước.