“Nàng nói đúng, đêm nay ta sẽ nghĩ cách đi ra ngoài, nhìn chằm chằm Lý Hổ.”
Hách Tri Nhiễm thấy Mặc Cửu Diệp đã suy nghĩ cẩn thận, lập tức đi ra ngoài tiếp tục chế tác lều trại cùng các nữ quyến.
Nàng vừa từ trong phòng đi ra ngoài thì nhìn thấy mấy sai dịch trói gô Lý Hổ, lôi kéo ra đi bên ngoài nhà trọ.
Miệng Lý Hổ bị miếng rẻ rách bịt chặt, không cách nào kêu to được, chỉ có thể dùng ánh mắt cầu xin nhìn về phía đám quan kia.
Lý Hổ vừa mới tới một năm, đám sai dịch sao có thể có nhiều tình cảm bằng Chu Lão Bát được. Sau khi thấy được Chu Lão Bát suýt chút nữa thì bị hắt ta hại chết, đối với Lý Hổ là căm hận cực kỳ, sao có thể nhân từ nương tay với hắn ta?
Trương Thanh thấy Lý Hổ không thành thật, nâng chân lên đá một cái vào đ.í.t hắn ta.
"Ngoan ngoãn một chút, sau khi nhìn thấy Huyện thái gia, ngươi muốn xin tha như thế nào thì xin tha như thế."
Hắn ta vừa dứt lời, ngẩng đầu lên lập tức thấy Hách Tri Nhiễm.
Trương Thanh không hề ra vẻ oai phong với Hách Tri Nhiễm như trước đây, mà thực sự cảm kích gật đầu với nàng một cái.
Hách Tri Nhiễm cũng gật đầu trả lại.
Bằng những hiểu biết ít ỏi của nàng về thời cổ đại này, thời gian Huyện lệnh thẩm tra xử lý các loại án kiện phần lớn là vào buổi sáng, hiện tại đã sắp tới chạng vạng.
Dự kiến Lý Hổ bị đưa tới huyện nha cũng sẽ bị tam giữ tạm thời trong đại lao, nhanh nhất thì sáng mai mới có thể bị thẩm vấn.
Bởi vậy, Hách Tri Nhiễm suy đoán, tối nay là thời điểm Lý Hổ bị diệt khẩu tốt nhất. Vừa nghĩ như vậy, nàng nhanh chóng quay lại phòng, đem chuyện Lý Hổ bị sai dịch đưa đi huyện nha, và sự phân tích của bản thân mình nói với Mặc Cửu Diệp.
Mặc Cửu Diệp tỏ vẻ chính hắn sẽ nắm giữ chuẩn thời gian.
Tuy rằng hắn không làm chuyện g.i.ế.c người diệt khẩu, nhưng ở trong quan trường nhiều năm, những chuyện xấu xa này vẫn có nghe được một ít.
Hầu hết thời gian những kẻ đi tới nhà tù g.i.ế.c người diệt khẩu đều lựa chọn ở giữa giờ Dần và giờ Sửu, bởi vì canh giờ đó là khoảng thời gian dễ khiến cho con người ta mệt mỏi rã rời, lính gác cũng sẽ lỏng lẻo hơn bình thường.
Nhưng mà để cho chắc chắn, Mặc Cửu Diệp tính toán trước giờ Sửu sẽ xuất phát.
Việc này cuối cùng cũng sắp xếp xong xuôi, Hách Tri Nhiễm đi làm việc cũng thấy an tâm rất nhiều.
Nhóm nữ quyến có tốc độ may vá chế tác nhanh hơn nhiều so với tưởng tượng của nàng, đặc biệt là khi chế tác lều trại không cần phải may đường chỉ tỉ mỉ.
Khi Hách Tri Nhiễm đi tới nơi chế tác, nàng vui mừng phát hiện nhóm nữ quyến đã làm ra vài cái thành phẩm.
Chẳng qua các nàng còn không thực sự hiểu rõ làm thế nào để sử dụng lều trại này, bởi vậy, đều sắp xếp gọn gàng ở một bên.
Thấy Hách Tri Nhiễm đi tới, Mặc Hàm Nguyệt hưng phấn nói: "Cửu tẩu, tẩu mau xem, lều trại của muội chuẩn bị làm xong rồi."
Vừa nói, Mặc Hàm Nguyệt vừa kết nút một góc thò ra của vải dầu, sau đó cắt đứt, đứng dậy đem lều trại bản thân đã làm xong đưa đến trước mặt Hách Tri Nhiễm.
Vừa lúc Hách Tri Nhiễm muốn nhìn xem bản thân mình thiết kế lều trại có thành công hay không.
Trước mặt mọi người, nàng biểu diễn căng lều trại.
Hình dạng đơn giản nhất của lều trại là kim tự tháp, khung trụ chính là đám gậy trúc.
Từ đỉnh của lều trại có mấy sợi dây thừng, một đầu khác của dây thừng buộc vào đoạn trúc thô to, sau khi đóng chặt xuống đất sẽ có tác dụng cố định lều trại.