Quan truyền chỉ là nội thị, lại được tính là hồng nhân bên cạnh Thuận Vũ Đế, ở trong cung có món ngon gì mà chưa từng ăn?
Kết quả ông ta lại bị mua chuộc bởi một bữa ăn ngon của Mặc gia, chủ động nói bí mật của Thuận Vũ Đế.
Hóa ra Thuận Vũ Đế thật sự là thân thể bị bệnh nhẹ, trong thời gian hơn một năm, ông ta thường xuyên cảm thấy tay chân tê dại, nước miếng sẽ không khống chế được chảy xuống.
Thái y chẩn đoán xong, nói ông ta đây là triệu chứng trúng gió, về sau nếu không phải dược vật điều trị, chỉ sợ hiện tại đã trở nên bán thân bất toại.
Việc này chỉ có vài người biết, trong đó bao gồm cả quan truyền chỉ.
Thuận Vũ Đế hạ chỉ, không cho phép bất cứ kẻ nào tiết lộ ra ngoài, bằng không sẽ lấy tội khi quân luận xử.
Nếu không phải như vậy, ông ta cũng sẽ không muốn thử bồi dưỡng Tứ hoàng tử, gây ra chuyện đảng hoàng hậu mưu phản lớn như thế.
Về việc này, người Mặc gia cũng chỉ là nghe sơ thôi.
Thuận Vũ Đế có triệu chứng trúng gió không nhất định là giả, nhưng nếu nói ông ta muốn thử bồi dưỡng Tứ hoàng tử, chuyện này như thế nào cũng không thể nói nổi.
Không biết khi nào có thể bị trúng gió, trông cậy vào một hài tử mấy tuổi để chống đỡ cả giang sơn, đây chẳng phải chuyện cười to bằng trời sao?
Người Mặc gia nhìn thấu không nói toạc ra, nhưng chuyện Thuận Vũ Đế thân thể bị bệnh nhẹ, bọn họ tin rằng quan truyền chỉ không dám nói dối.
Quan truyền chỉ ở Mặc gia ăn uống no đủ, dẫn theo tùy tùng vừa rời đi thì Mạnh Hoài Ninh lập tức mang theo bồ câu truyền thư của Nam Vũ tới đây.
Lá thư này, thật sự chính là viết cho Mặc Cửu Diệp.
Nội dung bên trong chủ yếu là báo cho Mặc Cửu Diệp biết tình hình bên kinh thành.
Thuận Vũ Đế miệng vàng lời ngọc, quả nhiên ba ngày sau đã nhường ngôi cho hắn ta.
Hiện giờ hắn ta đã trở thành ngôi vua của vương triêu Đại Thuận.
Sau khi đăng cơ, việc đầu tiên hắn ta làm chính là trừng trị mấy quan viên có liên quan đến Tiết gia, cũng coi như có tác dụng g.i.ế.c gà dọa khỉ.
Suy cho cùng số lượng quan viên có liên quan với Tiết gia quá nhiều, hắn ta không thể hoàn toàn diệt trừ, dù sao hiện nay triều đình đang trong lúc dùng người, hy vọng những quan viên kia có thể nhớ ơn không g.i.ế.c của tân đế, lấy công chuộc tội đền đáp triều đình.
Còn phía Hách Thượng thư, hắn ta đã thành thật khuyên ông ở lại, nhưng Hách Thượng thư đã hạ quyết tâm, nếu như vậy, Nam Vũ cũng không miễn cưỡng, phê chuẩn đơn từ chức của ông.
Lúc viết thư, Hách Thượng thư đã xử lý xong bất động sản tại kinh thành, ít ngày nữa sẽ đến Tây Bắc đoàn tụ với bọn họ.
Còn có vụ án Cửu vương gia mưu phản, Nam Vũ biết Hách Tử Minh là người bị liên lụy, không còn tiến hành kiểm soát hành vi của hắn ta, hơn nữa cũng giống như Hách Thượng thư, đồng ý cho hắn ta từ quan.
Nam Thụy được phong làm Thụy thân vương.
Đối với tước vị thân vương này, Nam Thụy cũng không từ chối, nhưng hắn ta tức khắc bày tỏ thái độ với Nam Vũ, mình không thích tham dự triều chính, chỉ muốn làm một con hạc hoang dã sống một cách tự do tự tại.
Hiện nay Nam Vũ đã nắm giữ đại quyền, hắn ta không có lý do tiếp tục ở lại kinh thành.
Nhưng hắn ta lại không có từ chối Nam Vũ ban Thụy thân vương phủ cho hắn ta, có lẽ sau này nhớ huynh đệ, hắn ta sẽ trở về nơi này ở lại.