Trước tiên, nó làm hàng loạt các cử chỉ đáng yêu, sau khi nhìn thấy chủ nhân mỉm cười, tiểu gia hỏa với cơ thể tròn vo mới ngồi thẳng dậy và chờ đợi chủ nhân lên tiếng:
"Cơm Nắm, ngươi có thể đưa những con thỏ này vào chuồng được không?"
"Be be be be." Sau bốn âm thanh đồng ý vang lên, tiểu gia hỏa liền nhanh chóng hành động.
Chỉ thấy nó quơ cánh tay ngắn, nhỏ, lông mềm như nhung của mình lên, sau đó hướng về phía những con thỏ đang chơi đùa trên đồng cỏ hét vài tiếng.
Một cảnh tượng đáng kinh ngạc xuất hiện.
Tất cả những con thỏ đều ngừng cử động, đầu tiên là sợ hãi nhìn về phía nguồn phát ra âm thanh, sau đó chạy ùa vào chuồng như đàn ong vỡ tổ.
Tất cả thỏ đều đã vào được chuồng, nhưng nó lại không hề theo kế hoạch ban đầu của Hách Tri Nhiễm.
Những con thỏ hoàn toàn không phân biệt được kích thước, nhìn thấy chuồng là lao vào, tất cả đều trở nên hỗn loạn.
Ngay cả những con thỏ thuần chủng cũng vậy, thỏ Angora khổng lồ và một đám thỏ con chưa đầy một tháng tuổi chen chúc lẫn nhau, thậm chí chúng còn không dám cử động.
Cảnh tượng này thật sự khiến cho Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm cười nghiêng ngả.
Mặc dù, Cơm Nắm làm việc không được tốt lắm nhưng ít nhất cũng chứng tỏ được tiểu gia hỏa này cũng có chút bản lĩnh.
Lúc này, Cơm Nắm đang vô cùng đắc ý chạy đến trước mặt Hách Tri Nhiễm, vùi đầu vào n.g.ự.c nàng và phát ra vài tiếng kêu "ô ô ô nho nhỏ, như thể đang muốn xin phần thưởng.
Tiểu gia hỏa dễ thương như thế này, nhất định phải được khen thưởng rồi.
Hách Tri Nhiễm nhìn qua khu rừng trúc mà nàng đã trồng, mặc dù chúng vẫn chưa cao lắm, những cũng không ảnh hưởng đến kích thước của măng.
Suy nghĩ một hồi, nàng liền triệu hồi ra rất nhiều măng tre tươi và ngon ngọt, số lượng nhiều đến mức gần như muốn chôn vùi cả thân hình tròn trịa của Cơm Nắm.
Quả nhiên, thứ gấu trúc yêu thích nhất chính là măng.
Cơm Nắm nhìn thấy trước mặt có nhiều măng tre tươi ngon như vậy, ngay lập tức quẳng chủ nhân của nó ra khỏi đầu.
Tiểu gia hỏa nhanh chóng chộp lấy một cây măng và bắt đầu ăn ngấu nghiến.
Hách Tri Nhiễm nhân cơ hội sử dụng ý niệm của mình để sắp xếp lại nơi ở của tất cả các con thỏ.
Sau khi làm xong mọi việc, nàng và Mặc Cửu Diệp mới đi tắm rửa rồi quay trở lại chiếc giường lớn đã chờ đợi từ lâu để nghỉ ngơi.
Bận rộn cả ngày, cả hai người đều thật sự mệt mỏi. Không lâu sau, đôi phu thê trẻ đã ôm nhau ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau, Hách Tri Nhiễm cố ý thức dậy từ rất sớm.
Nàng dự định sẽ sử dụng những con tôm hùm lớn được cất giữ trong không gian để nấu món cháo tôm hùm cho cả nhà.
Bởi vì vấn đề thời gian, Hách Tri Nhiễm cũng không có ý định làm bất kỳ cái gì mới với tôm hùm. Nếu như ở kiếp trước, việc dậy sớm ăn một bát cháo tôm hùm nhiều thịt tôm hẳn là một điều xa xỉ.
Hơn nữa, bây giờ Mặc gia đã quen với việc tiết kiệm, nên việc nấu một ít cháo tôm hùm, rán vài chiếc bánh mỡ hành, kèm theo một món dưa cải ngon miệng. Bữa sáng này vừa tiết kiệm lại có giá cả phải chăng.
Các tẩu tẩu đã quen dậy sớm để chuẩn bị điểm tâm cho cả nhà, nhưng không ngờ hôm nay lại bị Cửu đệ muội dành trước. Mọi người lần lượt vào bếp để giúp đỡ, và chẳng mấy chốc bữa sáng đặc biệt này đã sẵn sàng.
Tất nhiên, bữa sáng đã nhận được sự khen ngợi từ tất cả mọi người.
Sau bữa sáng, Mặc Sơ Hàn lập tức sắp xếp đi theo họ đến nhà kho để vận chuyển những món đồ mua từ người nước ngoài về nhà.