Đợi mọi người đã thu xếp ổn thỏa, Bành Vượng chủ động phái người đến hỏi Hách Tri Nhiễm là có muốn đi ra ngoài mua đồ dùng hay không.
Dĩ nhiên Hách Tri Nhiễm sẽ không cự tuyệt, cảm tạ một tiếng sau đó lập tức chuẩn bị ra cửa.
Người của Phương gia và Tạ gia thấy vậy cũng tối rít khẩn cầu Bành Vượng, hy vọng có thể cho bọn họ một ít thời gian đi mua đồ.
Không thể không nói, hai nhà này thật đúng là hưởng lợi từ Mặc gia, chẳng những khiến cho trong tay bọn họ có một ít bạc, mà quan sai cũng không thể chấm mút bọn họ.
Đối với Phương gia và Tạ gia mà nói, đây đã là ân huệ lớn nhất mà trời cao dành cho bọn họ.
Mặc dù Bành Vượng không phản đối người của hai nhà này ra ngoài mua đồ, nhưng cũng không có khả năng đối đãi giống như Hách Tri Nhiễm, cực kỳ tin tưởng cho phép nàng ra ngoài một mình.
Do đó, vì lý do ổn thỏa, Bành Vượng phái hai tên quan sai đi theo.
Mắt thấy Hách Tri Nhiễm đã bước ra ngưỡng cửa, Mặc Cửu Diệp chào hỏi Bành Vượng một tiếng sau đó lập tức đuổi theo.
“Ta đi cùng nàng."
Thấy thái độ Mặc Cửu Diệp kiên định, Hách Tri Nhiễm cũng không tiện phản đối.
Hai người ăn ý bước nhanh hơn, cố gắng hết mức giữ khoảng cách với người Tạ gia và Phương gia ở phía sau, như vậy bọn họ hành động sẽ càng thuận tiện hơn.
Có Mặc Cửu Diệp đi theo bên cạnh, nàng cũng không tiện vào không gian lấy đồ.
Nhưng rất may mắn là, đồ vật ở quận An Ninh rất phong phú, chỉ cần có bạc, thứ gì cũng có thể mua được.
Trong khi đi mua đồ, hai người còn phát hiện, hình như người ở quận An Ninh đều đang nghị luận một chuyện.
Đó chính là chuyện liên quan tới lũ lụt ở huyện Đông Phong.
Nhưng đề tài được thảo luận nhiều nhất cũng không phải là tình hình thiên tai có bao nhiêu nghiêm trọng, mà là huyện lệnh Mạnh Hoài Ninh lại to gan hỏa thiêu t.h.i t.h.ể của người gặp nạn.
Nghe nói chuyện này đã kinh động đến triều đình, Hoàng thượng phái Kì Vương làm Khâm sai tới xử lý chuyện này.
Chỉ cần Kì Vương đến, sợ là Mạnh Hoài Ninh sẽ bị nghiêm trị.
Điều này cũng dễ hiểu, dân chúng đều không cách nào tiếp nhận được sự thật t.h.i t.h.ể người thân bị hỏa táng, chuyện này chắc hẳn Mạnh Hoài Ninh đã có thể lường trước hậu quả trước khi làm.
Nhưng khiến cho người ta không nghĩ tới chính là, Hoàng thượng lại phái Nam Kì làm sứ thần xử lý chuyện này.
Căn cứ vào hiểu biết về lịch sử của Hách Tri Nhiễm, giờ phút này Nam Kì chính là đang vô cùng khát nhân tài.
Một khi hắn ta tỏ vẻ ủng hộ cách làm của Mạnh Hoài Ninh, Mạnh Hoài Ninh nhất định sẽ cảm kích ơn tri ngộ đối với Nam Kì mà gia nhập vào phe cách của hắn ta.
Chắc hẳn đây chính là thời cơ để Mạnh Hoài Ninh và Phí Nam Vũ làm quen với nhau.
Dĩ nhiên, những chuyện này cũng chỉ là suy đoán của Hách Tri Nhiễm, về phần kết quả như thế nào, nàng cũng không phải là rất quan tâm.
Mặc dù tương lai Phí Nam Vũ và Mạnh Hoài Ninh đều là nhân vật then chốt trong triều, nhưng đối với Mặc gia hiện tại mà nói, cũng không có bất kỳ ảnh hưởng gì.
Hách Tri Nhiễm chỉ hy vọng một khi Mạnh Hoài Ninh đầu quân Nam Kì, có thể tuân thủ cam kết, không nói ra nàng chính là người cung cấp toa thuốc. Mặc Cửu Diệp cũng vậy, đối với những chuyện này chẳng qua là tùy ý nghe một chút, dẫu sao chuyện triều chính đã không còn liên quan đến hắn...
Suốt đường đi Mặc Cửu Diệp gần như là không nói một lời, nhưng hễ Hách Tri Nhiễm mua được thứ gì đó, hắn đều sẽ chủ động khiêng vác, tóm lại, hắn sẽ không để cho Hách Tri Nhiễm có chút khổ cực nào.