"Phụ thân, bây giờ chúng con sẽ lập tức đến kinh thành, chuyến này có lẽ sẽ lâu một chút, nhưng người không cần lo lắng, tin vào năng lực của phu quân, nhất định chúng con sẽ bình an vô sự."
Hách Tri Nhiễm không dám cam đoan chuyến này nàng và Mặc Cửu Diệp có thuận lợi hay không, cái không thuận lợi này không phải là nói có nguy hiểm gì, mà là có thể thuận lợi gặp được người muốn gặp hay không.
Vạn nhất có gì trở ngại, có thể bọn họ sẽ trốn vào bên trong không gian một thời gian, sau đó sẽ tìm thời cơ hành động.
Vì vậy, nàng cần phải nhắc nhở một phen.
Lỡ như Hách thượng thư thấy bọn họ vào cung đã lâu không về, lại dâng lên ý niệm lưới rách cá c.h.ế.t thì coi như mất nhiều hơn được.
Chỉ dặn dò những thứ này vẫn không đủ.
"Phụ thân, hiện tại phủ Thượng thư đã không còn an toàn, hoàng hậu đã động sát ý với người, hôm nay phái ba tên thái giám tới không thành công, khó bảo đảm sẽ không dùng những biện pháp khác để ra tay.
Cho nên để bảo đảm an toàn, đợi Phùng thúc bên kia xử lý t.h.i t.h.ể xong, các người phải lập tức lên đường.
Sau khi con và phu quân trở lại, sẽ trực tiếp đến Phí phủ gặp người."
Theo ý nguyện của Hách thượng thư, ông không muốn rời khỏi phủ Thượng thư, huống chi trước khi bọn Hách Tri Nhiễm, ông đã nản lòng thoái chí.
Nhưng thấy ánh mắt nữ nhi đang nhìn mình, ông liền mềm lòng.
"Cũng được, phụ thân đều nghe con, lát nữa sẽ cùng Phùng thúc đến chỗ của Phí tiên sinh." Lần trước Mặc Cửu Diệp đã nói cho ông biết thân phận thật sự của Phí Nam Vũ, mặc dù ông và Phí Nam Vũ tiếp xúc không nhiều, nhưng cũng không phải hoàn toàn không biết gì về kì tài này.
Nam Kì là một người không có gì đầu óc lại cuồng vọng tự đại, trước khi hoàng hậu nắm triều đình trong tay, Nam Kì đã từng được một lần vô cùng vinh quang.
Nam Kì có thể vinh quang, là do lúc thượng triều đã đưa ra rất nhiều ý kiến khiến cho mọi người phải lau mắt mà nhìn.
Không biết người khác có nhìn ra được hay không, dù sao ông cũng rất rõ ràng.
Thời điểm Nam Kì lâm triều, thường xuyên mang theo Phí Nam Vũ, ở trên đường, Phí Nam Vũ sẽ không ngừng dặn dò Nam Kì một vài chuyện.
Vì vậy, Hách thượng thư có thể xác định, Nam Kì nói lên những đề nghị nhìn xa trông rộng kia, tất cả đều là do có Phí Nam Vũ ở sau lưng chỉ điểm.
So với tên hoàng tử giả như Nam Kì, Hách thượng thư vẫn tương đối tán thành Phí Nam Vũ thừa kế ngôi vị hoàng đế.
Trước tiên không nói đến việc Phí Nam Vũ có học thức uyên bác hay không, chỉ bàn về phương diện dòng dõi hoàng thất, hắn ta mới là huyết mạch hoàng thất thật sự. Thấy phụ thân đồng ý, Hách Tri Nhiễm và Mặc Cửu Diệp mới đạp ánh trăng rời đi.
Tuần tra canh phòng trên đường không có dấu hiệu thả lỏng, vẫn ở trạng thái bày trận chờ đợi.
Để giảm bớt phiền toái, Mặc Cửu Diệp mang Hách Tri Nhiễm một đường thi triển khinh công vượt nóc băng tường, đi thẳng tới trước cửa cung.
Quân lính giữ cửa ai cũng tràn đầy tinh thần, có thể thấy tất cả đều là người được huấn luyện chuyên nghiệp.
Hai người thu lại tâm tư, cố gắng làm cho bản thân biểu hiện tự nhiên một chút.
Mặc Cửu Diệp đi ở phía trước, Hách Tri Nhiễm cúi đầu theo sát phía sau.
Dù sao thì từ nhỏ đã thường xuyên ra vào hoàng cung, chỉ một vài động tác và thái độ thì Mặc Cửu Diệp vẫn có thể bắt chước được. Nhất là hắn đang mặc phục sức của Lưu công công, Lưu công công là thái giám đắc lực bên cạnh hoàng hậu, tất nhiên là có phẩm cấp.