Mấy ngày nay, mỗi khi Mặc lão phu nhân rảnh rỗi sẽ lật xem hoàng lịch, trái lại chọn được mấy ngày không tệ.
Quan trọng nhất, những ngày này đều trước tháng Bảy.
"Nếu như hôn sự này có thể thành, ta dự định để Mạnh đại nhân cưới Hàm Nguyệt trước tháng bảy."
Lời này của Mặc lão phu nhân là đang nói với Mạnh Hoài Ninh, e là loại chuyện này chỉ có Mạnh Hoài Ninh gật đầu mới tính.
Mạnh Hoài Ninh không biết Mặc lão phu nhân sẽ không theo quy củ, chủ động đưa ra vấn đề hôn kỳ, mặc dù hắn ta không biết đối phương có lo lắng gì, nhưng hắn ta tin tưởng lấy kiến thức của Mặc lão phu nhân, không có khả năng vô duyên vô cớ đưa ra yêu cầu như vậy.
Đương nhiên, hắn ta sẽ không hỏi đến thói riêng tư của người khác, huống hồ với Mạnh Hoài Ninh mà nói chuyện hôn kỳ là không thành vấn đề, thậm chí sớm ngày rước được cô nương mình yêu thích càng sớm càng tốt.
Mạnh Hoài Ninh trịnh trọng đứng lên: "Lão phu nhân là trưởng bối, ngài làm chủ là được."
Bà mối thấy đương sự đều tỏ thái độ, cũng đứng dậy theo.
"Vẫn là lão phu nhân có kiến thức, vừa nãy ta cũng muốn nói chuyện, năm nay là nhuận niên chỉ có hơn nửa năm mới có ngày tốt, nửa năm sau không thích hợp gả cưới."
Lời này nói ra rất hay, có thể nói là khiến trong lòng người Mặc gia và Mạnh Hoài Ninh đều cực kỳ thoải mái.
Mặc lão phu nhân hài lòng gật gật đầu, hỏi: "Nếu bà mối Lưu đã nói như vậy, trước tháng bảy năm nay có ngày nào tốt không?"
Đây cũng chính là nghề của bà mối Lưu, bà đã sớm thuộc nằm lòng coi ngày nào là ngày hoàng đạo.
"Hiện tại là tháng tư, hai mươi sáu tháng tư là ngày hoàng đạo, còn có mùng tám tháng năm, mười hai tháng sáu..."
Mặc lão phu nhân nghe được ngày tháng bà ta nhắc tới, trong lòng buồn cười, mấy ngày này cũng là ngày bà tra được trên hoàng lịch.
Nhưng mà, nếu bà mối cũng thấy như bà thì không có gì cần phải nghi ngờ.
Duy nhất hiện tại chỉ còn phải căn cứ vào bát tự sinh thần của hai người suy tính một phen, xem hai người có tương khắc hay không, nếu như kết quả không phải là đại hung, hoàn toàn có thể chọn một hôn kỳ tốt để bù đắp.
Lần đầu tiên bà mối Lưu nhìn thấy có nhà nóng lòng gả cô nương mình đi như thế, bà ta cũng có thể nhìn ra được huyện lệnh đại nhân còn cực kỳ vui vẻ.
Vậy nên bà ta không phát biểu ý kiến của mình nữa, ngồi ở một bên dựa theo bát tự sinh thần của hai người mà suy tính.
Người Mặc gia và Mạnh Hoài Ninh đều không nói gì, lẳng lặng chờ bà mối suy tính ra kết quả.
Chỉ thấy sau một hồi bà mối Lưu viết viết vẽ vẽ, sắc mặt vui mừng càng ngày càng đậm.
Bà ta đặt canh thiếp xuống, hưng phấn đứng lên.
"Chúc mừng Mạnh đại nhân, chúc mừng lão phu nhân, bát tự của hai người đều là trời sinh tương hợp, quả thực chính là một đôi trời sinh đất tạo."
Dừng một chút, mặt mày bà mối Lưu lại tiếp tục hớn hở nói: "Ta làm quan môi nhiều năm như vậy, vẫn đây cũng là lần đầu gặp được bát tự tương hợp như thế, tân nhân kết hợp nha, có thể nói là khắp nơi đều thuận lợi, cho dù không chọn được ngày lành tháng tốt cũng không thành vấn đề."
Lúc này, tất cả mọi người ở đây đều lộ ra vẻ mặt vui mừng, Mạnh Hoài Ninh càng kích động đến nói liền ba chữ "Tốt".
Dĩ nhiên, sau một hồi có được xác nhận của bà mối, khiến cho mọi người tâm trạng mọi người ở đây đều cảm thấy sung sướng, nhưng Mặc lão phu nhân vẫn muốn giao quyền quyết định cho Mạnh Hoài Ninh.