Mặc Cửu Diệp chưa từng nghĩ tới sự việc này, lúc mười mấy tuổi, trong nhà đã đính hôn cho hắn và Hách Tri Nhiễm, huống hồ bao nhiêu năm qua ở bên ngoài, hắn cũng chưa từng gặp được cô nương nào yêu thích.
Nhưng tức phụ đã hỏi, hắn vẫn cẩn thận suy nghĩ một hồi mới trả lời.
"Trước khi cưới nàng, ta chưa từng động lòng với cô nương nào, trong quan niệm của ta, hôn sự hoàn toàn do trưởng bối trong nhà làm chủ, ta cũng tin tưởng tầm nhìn của cha nương, hơn nữa sự thật cũng nghiệm chứng điều này, ta cưới nàng là chuyện may mắn lớn nhất trong cuộc đời này của ta.
Với lại thông qua tiếp xúc với nàng, ta càng ngày càng thích nàng, vì nàng, thậm chí ta có thể trả giá bằng tính mạng."
Tuy từ trước đến nay tình cảm của hai phu thê không tệ, Hách Tri Nhiễm cũng biết trong lòng Mặc Cửu Diệp có mình, nhưng lời này vẫn là lần đầu tiên bọn họ nói toạc ra.
Không chỉ Mặc Cửu Diệp, ngay cả người lắng nghe như Hách Tri Nhiễm cũng không nhịn được đỏ mặt.
"Phu quân, ta là đang hỏi cách nhìn của chàng đối với việc này, không có bảo chàng nói tình cảm giữa chúng ta."
Mặc Cửu Diệp tiến lên ôm Hách Tri Nhiễm vào lòng, cưng chiều hôn lên trán nàng.
"Vì ta không biết người khác nghĩ gì, ta chỉ biết, mặc cho xuất thân có phú quý hay không, hai người có môn đăng hộ đối hay không, ta chỉ biết, hôn nhân có tình yêu tồn tại mới là hạnh phúc nhất."
Mặc dù hắn không có trả lời trực tiếp, nhưng Hách Tri Nhiễm đã tìm được đáp án mình muốn từ trong đó. Nhưng nàng vẫn muốn nghe chính miệng Mặc Cửu Diệp nói ra.
"Nếu như ta không phải thiên kim của Thượng thư gia, chỉ là một bách tính bình thường hoặc một tỳ nữ, mà trùng hợp yêu nhau với chàng, chàng sẽ làm như thế nào?"
Đối đãi về mặt tình yêu, Mặc Cửu Diệp tuyệt đối chỉ là một sợi gân, trước kia hắn không hiểu mùi vị của tình yêu, có lẽ vấn đề này không dễ trả lời, nhưng bây giờ thì khác, hắn yêu Hách Tri Nhiễm đã yêu đến tận xương tủy.
"Nếu thật sự là như vậy, ta sẽ nói với mẫu thân muốn cưới nàng, mặc cho nàng là thân phận gì, đều là người mà Mặc Cửu Diệp ta muốn dắt tay chung sống cuộc đời này.
"Vậy nếu mẫu thân không đồng ý thì sao?" Hách Tri Nhiễm càng lúc càng hứng thú với đề tài này, truy hỏi.
"Nàng cũng biết con người của mẫu thân, tuy lúc bà ấy ở kinh thành hơi uy nghiêm, nhưng bà ấy cũng là thấu tình đạt lý, cô nương ta yêu thích, chỉ cần nhân phẩm và tính tình tốt, bà ấy sẽ không phản đối đâu."
Hách Tri Nhiễm hiểu rồi, bà bà của nàng xác thực thấu tình đạt lý, hơn nữa chưa bao giờ giống như chủ mẫu đương gia của các gia tộc huân quý ở kinh thành, ánh mắt luôn mọc trên đỉnh đầu, đối với ai cũng không khinh thường.
Nghĩ lại mẫu thân của mình, tuy có vẻ hẹp hòi hơn bà bà, nhưng cũng là một người hiền lành lại rộng rãi.
Như thế xem ra, chỉ cần Lan Nhi đồng ý, nàng và đại ca lại nói rõ ràng đạo lý sự việc với mẫu thân, nhân duyên này cũng không có khó khăn như trong tưởng tượng.
Đương nhiên, vẫn chưa biết chủ một nhà của Hách gia trong kinh thành là ý gì, nhưng chỉ cần bên mẫu thân không phản đối, sự việc cũng dễ làm.
Tóm lại trước tiên phải giải quyết khốn cảnh trước mắt mới phải.
Hách Tri Nhiễm ở đây cân nhắc chuyện của Hách Tử Minh và Lan Nhi, lúc này thân thể của Mặc Cửu Diệp đã xảy ra biến hóa về bản chất.