Sau khi ăn xong, Mặc Cửu Diệp và Đường Minh Duệ đi riêng vào một gian phòng bàn chuyện buôn bán khoai lang.
Vì hợp tác với Đường Minh Duệ là phương thức phân chia, hai bên đều không cần so đo giá thành của khoai lang, Mặc Cửu Diệp cũng không giấu giếm giá cả hắn bán khoai lang cho quan phủ làm hạt giống.
Đặc biệt là tình hình khoai lang bên Đường Minh Duệ chỉ có thể được kinh doanh độc quyền một năm.
Vì bắt đầu từ năm sau, bách tính Doãn thành sẽ trồng khoai lang trên diện tích lớn, đợi sau khi khoai lang chín, sẽ không còn là đồ ăn hiếm lạ gì tại Doãn thành nữa.
Đến lúc đó, nếu Đường Minh Duệ vẫn muốn lợi dụng khoai lang để kiếm nhiều tiền, hầu như không có khả năng này.
Đường Minh Duệ cũng hiểu rõ đạo lý này, hắn ta không tham lam, dù sao đồ tốt của Mặc gia còn nhiều lắm, chỉ năm vạn cân khoai lang này, hắn ta hoàn toàn có thể kiếm đầy ắp.
Huống hồ, Cửu ca và Cửu tẩu từng nhắc tới, sang năm thì những cây ăn quả trên núi của Mặc gia có thể có thu hoạch lượng lớn.
Hắn ta cũng từng thử rất nhiều loại trái cây của Mặc gia, mặc cho là loại nào, đều có thể sánh bắng món ngon thế gian.
Với lại Cửu ca và Cửu tẩu từng nhắc tới chuyện buôn bán trang sức, còn có thể gia công thành một thứ tên là sữa bột, nghe nói sữa bột kia vô cùng tiện bảo tồn, chỉ cần dùng nước sôi pha là được.
Tóm lại, hắn ta có thể hợp tác làm ăn nhiều không đếm xuể với Mặc gia, sẽ không vì khoai lang món lãi kếch sù chỉ có một năm mà cảm thấy nản lòng.
Trạng thái tâm lý của Đường Minh Duệ rất tốt, đồng thời vẫn giữ phong cách làm ăn như trước kia, cũng sẽ không hề chậm trễ.
Ngày hôm sau hắn ta tìm đầu bếp của quán rượu đến thôn Tây Lĩnh cùng hắn ta, do Ngọc Nhi dạy đầu bếp cách chế biến mấy món khoai lang.
Cách chế biến món khoai lang không khó lắm, chủ yếu thắng ở cách thức mới mẻ độc đáo.
Trong lúc đầu bếp học tập, Đường Minh Duệ cũng dẫn người vận chuyển mấy xe khoai lang đi.
Liên tục bốn năm ngày, toàn bộ khoai lang trong ruộng Mặc gia đã được Mạnh Hoài Ninh và Đường Minh Duệ vận chuyển hết.
Về việc bọn họ cung cấp thức ăn cho người trong nhà căn bản không cần lo lắng, trong không gian của Hách Tri Nhiễm muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Thời gian thoáng qua, chỉ nháy mắt đã đến đầu tháng tám.
Mặc gia lần nữa xuất hiện một cảnh tượng náo nhiệt.
Hôm nay chính là tiệc đầy tháng một cặp nhi nữ của Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm.
Khoảng thời gian trước đã xảy ra chuyện lớn như thế kia, theo ý của người Mặc gia, tiệc đầy tháng của hai tiểu oa nhi cứ làm đơn giản.
Làm đơn giản chứ không phải không làm, chỉ là dự tính người trong nhà náo nhiệt với nhau là được.
Nhưng không ngăn được các dân làng quá mức nhiệt tình, sớm đã đưa lễ vật chúc mừng sang đây.
Dưới tình hình như vậy, nếu không làm mấy bàn tiệc khoản đãi mọi người căn bản không thể nào nói cho qua.
Bởi vậy, vào ngày đầy tháng của hai nhóc, Mặc gia lần nữa mở tiệc chiêu đãi mọi người.
Ngày này là ngày đầy tháng của hai nhóc, cũng là thời gian ngô của Mặc gia chín muồi. Nếu không phải như vậy, một hai ngày trước Mặc Cửu Diệp đã tổ chức đội người đi thu hoạch ngô từ sớm.
Nhưng hôm nay yến hội của Mặc gia lại khác hẳn ngày thường.
Món chính không phải cơm và màn thầu trắng như mọi khi, mà là đổi thành bánh ngô, bột ngô và ngô luộc.
Ngoài những món chính này ra, còn có hai món ăn dùng ngô làm nguyên liệu.
Một trong những món ăn đó là ngô hạt thông, là món ăn rất thường thấy ở hiện đại.