Nội dung trên tờ giấy không nhiều lắm, Phí Nam Vũ cũng chỉ nói đại khái, Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm cũng không phân tích được gì nhiều.
Huống chi mục đích chính của bọn họ không phải là vì cứu giang sơn Đại Thuận, chỉ là muốn dạy dỗ những người gây bất lợi với Mặc gia.
Tóm lại, mục đích chính của bọn họ là có thể thuận lợi tiến vào kinh thành, nếu Phí Nam Vũ đã giúp bọn họ nghĩ cách, thì đợi thêm lát nữa cũng không sao.
Hách Tri Nhiễm giúp Tiểu Bạch kiểm tra vết thương một chút, thấy không có vấn đề gì lại cho nó ăn một chút, mới để nó bay qua chỗ Phí Nam Vũ.
Trước mắt xem ra, bây giờ bọn họ làm cũng chỉ có thể chờ, may mắn bên ngoài cửa thành còn một ít dân chúng chưa rời đi, bọn họ đứng chờ ở đó cũng sẽ không có vẻ quá bắt mắt.
Thời gian sớm hơn so với dự tính một ít, lúc vừa chợp tối Tiểu Bạch đã trở lại.
Lần này trên đùi nó chẳng những có một phong thư mà còn có lệnh bài không quá lớn.
Lệnh bài này Mặc Cửu Diệp biết, là loại chuyên dùng để hoàng cung thu mua, trước kia hắn ở trong cung làm bạn đọc với Nam Kỳ, Nam Kỳ ham chơi đã dùng cái này dẫn hắn lén ra ngoài hoàng cung.
Phí Nam Vũ đưa cho hắn lệnh bài như vậy chắc là gần đây Hoàng hậu có phái người ra khỏi thành, nếu không loại lệnh bài này bình thường đều dùng để ra vào hoàng cung.
Cất lệnh bài vào, Mặc Cửu Diệp mở tờ giấy.... Trong phủ cung nghênh hai vị.
Chỉ sáu chữ, Phí Nam Vũ để hai người Mặc Cửu Diệp lúc vào thành thì đi gặp hắn ta trước. l
Mặc dù hắn ta không nói, Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm cũng sẽ đi tìm hắn ta trước, dù sao tình hình trong kinh thành thế nào còn phải tìm hiểu từ chỗ hắn ta.
Lo rằng lệnh bài Phí Nam Vũ cho bọn họ là dùng để trong cung thu mua, Hách Tri Nhiễm và Mặc Cửu Diệp lại cải trang một phen.
Lần này hai người cải trang thành bộ dáng nội thị, lại trang điểm thay đổi khuôn mặt.
Chuẩn bị xong tất cả, hai người lắc mình rời khỏi không gian.
Lúc này cửa thành đã không còn bóng người, dân chúng chờ vào thành đã rời đi từ lâu.
Cửa thành cao lớn đóng chặt, binh lính thủ vệ phía trên thành lâu đứng thẳng sẵn sàng đón địch.
Nhìn thấy có hai bóng người di chuyển ở cửa thành, binh lính thủ vệ trên thành lâu hô lớn.
"Cửa thành phong tỏa cấm ra vào, không muốn c.h.ế.t thì nhanh rời đi."
Nghĩ đến tiếng của nội thị hơi the thé, Mặc Cửu Diệp nói chuyện không hợp, Hách Tri Nhiễm giơ lệnh bài trong tay lên cố ý khiến giọng nói thô một ít.
"Chúng ta là người Hoàng hậu nương nương phái đi làm việc, có lệnh bài làm chứng.
Nghe là Hoàng hậu nương nương phái đi làm việc, binh lính thủ vệ trên thành lâu lập tức đi xuống.
Cửa thành mở ra một khe hở nhỏ, một bàn tay to đi ra.
"Đưa lệnh bài để kiểm tra."
Hách Tri Nhiễm vội vàng đưa lệnh bài qua.
Rất nhanh cửa thành lại giật giật, lộ ra khe hở một người có thể đi qua.
"Hai ngươi nhanh chóng đi vào." Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm một trước một sau đi vào.
Quan binh không hề nghi ngờ bọn họ, trực tiếp trả lại lệnh bài cho bọn họ.
Mặc Cửu Diệp biết, nội thị trong cung này là một đám rất cao ngạo, sẽ không để những quan binh này vào mắt bởi vậy không hỏi thăm gì dẫn Hách Tri Nhiễm đi vào trong thành.