Nhị tẩu cười hì hì nói: “Cửu đệ muội, món thịt ăn ngon như vậy nhất định là do muội làm đúng không?
Mấy người chúng ta xuống đây chuẩn bị cơm tối, liếc mắt một cái liền thấy được thứ này, cho nên tất cả mọi người đều nếm thử một chút.”
Nói là nếm thử, đoán chừng là mấy người các nàng ai cũng phải ăn vài miếng rồi.
May mà Hách Tri Nhiễm làm nhiều, nếu không chỉ sợ đã sớm bị mấy tẩu tẩu ăn thấy đáy luôn rồi...
Điều mà nàng quan tâm nhất bây giờ không phải là còn bao nhiêu thịt thỏ, mà là đánh giá của mọi người đối với món ăn này.
"Các tẩy tẩu cảm thấy thịt thỏ làm đông thế này ăn có ngon không?"
Mọi người đều gật đầu: "Ừm, ngon lắm, ngon vô cùng luôn."
"Vừa cay vừa đã nghiền."
"Nếm thử một miếng liền muốn ăn miếng nữa."
Nghe đánh giá của mấy vị tẩu tẩu, lại nhìn vẻ mặt của các nàng, Hách Tri Nhiễm biết, việc buôn bán thịt thỏ đông của nàng đã thành công hơn phân nửa rồi.
Để nay nàng sẽ làm nốt tám con thỏ còn lại, sáng ngày mai sẽ mang vào thành thử xem.
Thịt thỏ đông không chỉ chiếm được đánh giá tốt của mấy vị tẩu tẩu, liền ngay cả ngũ ca thường ngày ít nói nhất cũng không ngừng tán thưởng khen ngon.
Hách Tri Nhiễm lần đầu tiên nấu món thịt thỏ đông này cũng chỉ là thử làm, không ngờ được mới lần đầu đã thành công rồi.
Thịt thỏ đông nấu từ hai con thỏ, chẳng mấy chốc đã bị cả nhà ăn sạch.
Mấy tẩu tẩu biết cửu đệ muội đêm nay muốn làm lại món thịt thỏ đông một lần nữa, sau khi ăn cơm tối xong cũng không trở về phòng tiếp tục chế tác con rối, mà là theo nàng vào phòng bếp.
Hách Tri Nhiễm biết buổi tối làm thịt thỏ đông các vị tẩu tẩu sẽ qua giúp đỡ, nên sớm đã đem gia vị phối chế sẵn cả rồi, không cần lấy trong không gian ra nữa, nàng sẽ không cần phải lo lắng bị người khác phát hiện ra manh mối, dù sao cái nồi của người nước ngoài kia vẫn đang dùng tốt lắm.
May mắn là những gia vị kia không chiếm quá nhiều diện tích, lần trước để trong phòng chứa đồ bảo là gia vị này nọ đã có một bao lớn rồi.
Thỏ có thể làm thịt ở trong nhà bây giờ không nhiều lắm, nàng thỉnh thoảng lại trộm thêm một ít gia vị vào trong gói đấy, cũng đủ để ứng phó bọn họ là mấy gia vị này bản thân tự trồng ra.
Hách Tri Nhiễm không hề giữ lại cách làm thịt thỏ đông mà dạy hết cho các tẩu tẩu, dù sao thì đó chỉ là chuyện làm ăn nhỏ, sau này nàng còn phải đi phát triển ở mảng khác để kiếm tiền, không thể nào cứ làm mãi một chuyện này được.
Mấy tẩu tẩu vô cùng dụng tâm học hỏi, mỗi một bước đều nhẩm đi nhẩm lại trong lòng những mấy lần, chỉ sợ ngủ một giấc dậy là lại quên mất.
Bận rộn hơn một canh giờ, cuối cùng cũng đã biến tám con thỏ thành món thịt thỏ đông thơm ngon.
Đại tẩu nhân lúc còn nóng nếm một miếng, hương vị này giống với cái mà cửu đệ muội nấu ra.
Dựa theo yêu cầu của Hách Tri Nhiễm, toàn bộ thịt thỏ phải được đựng vào trong lọ, sáng mai lại tiến hành phân bao.
Lúc Hách Tri Nhiễm trở lại phòng, Mặc Cửu Diệp đã nhàm chán chờ ở trong đó.
Nhìn thấy tức phụ, hắn liền một tay ôm người vào lòng.
Hách Tri Nhiễm dùng sức giãy ra: "Trên người ta có mùi khói dầu rất nặng."
"Ta không chê, tức phụ có mùi gì ta cũng thích hết."
Hách Tri Nhiễm... Bây giờ mấy lời kiểu như này Mặc Cửu Diệp chỉ cần mở miệng là tuôn ra được, hoàn toàn không cần bản thảo.