Hắn giơ cao lệnh bài trong tay: "Các huynh đệ, tấn công thành."
Những binh lính tràn lên và lao về phía cửa cổng kinh thành một cách có trật tự.
Vào lúc này, Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm không tiện lộ diện xuất hiện, việc bọn họ cần làm là giúp Nam Vũ đã hoàn thành mọi việc xuất sắc viên mãn.
Hai phu thê ẩn trốn trong bóng tối và theo dõi trận chiến.
Không thể không nói, con át chủ bài của Thuận Vũ Đế thực sự không thể xem thường, sự dũng mãnh của đội binh lính này tuyệt đối không như những người binh lính bảo vệ thành là hoàn toàn không thể so sánh được.
Thời gian chưa đầy nửa canh giờ, đại đội quân đã phá cửa tiến vào.
Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm cũng lợi dụng sự hỗn loạn và theo họ tiến vào thành.
Họ phải trong thời gian đầu tìm được Nam Vũ càng sớm càng tốt và trả lại lệnh bài cho hắn ta.
Hành động tiếp theo của những người binh lính này vẫn cần được bản thân hắn ta đi chỉ đạo.
Mặc Cửu Diệp suy nghĩ một chút, nếu như hắn đoán không sai, Nam Vũ lúc này hẳn là đang dẫn theo người đến gần hoàng cung, thỉnh cầu gặp Hoàng thượng hoặc là thỉnh Hoàng hậu phải thông báo cho mọi người biết tình hình thực sự của Hoàng thượng.
Mọi chuyện quả thực là như vậy, lúc này, trước cửa chính của hoàng cung, Nam Vũ, Nam Thụy và Nam Kì đã xếp đứng cạnh nhau, đối mặt với đám thị vệ canh giữ cửa.
Từ khi đại đội quân công kích tiến vào kinh thành, họ tiến thẳng vào và trực tiếp xông thẳng vào hoàng cung. Đại đội quân tiến vào với tốc độ rất nhanh nhưng cũng không thể theo kịp khinh công của Mặc Cửu Diệp.
Toàn bộ bá tánh của kinh thành nghe thấy tiếng la hét g.i.ế.c chóc bên ngoài, sớm đã trốn ở trong nhà mình.
Ban đầu những quan binh đang tuần tra trên đường phố khi nghe thấy tiếng đánh nhau g.i.ế.c chóc, toàn bộ đều chạy đến chi viện hỗ trợ sau.
Điều này rất thuận tiện cho Mặc Cửu Diệp, hắn đã triển khai sử dụng khinh công để đưa Hách Tri Nhiễm với tốc độ nhanh nhất để đến gần hoàng cung.
Vừa đến nơi, điều đầu tiên nhìn thấy là cửa chính của hoàng cung mở ra, Tiết Thừa Tướng dẫn theo một đội quân từ bên trong bước ra ngoài.
Mặc Cửu Diệp ôm Hách Tri Nhiễm nhảy lên bức tường một nơi gần đó ẩn trốn để quan sát.
Chỉ nhìn thấy Tiết Thừa tướng đang nhìn chằm chằm vào Nam Vũ, Nam Thụy và Nam Kì với vẻ khinh thường.
"Hai vị Vương gia có ý định chống lại chiếu chỉ không tuân sao?" Ông ta còn chưa biết được thân phận thực sự của Nam Vũ nên hai vị Vương gia được nói đến là Nam Thụy và Nam Ki.
Những chuyện xảy ra gần đây, đã khiến cho tinh thần của Nam Kì suy giảm rất nhiều, nếu không phải Nam Vũ một mực nhắc nhở hắn, nếu mọi chuyện cứ tiếp tục như vậy, đừng nói đến chuyện không thể đoạt được ngai vàng, thậm chí đến mạng sống cũng có thể mất mạng.
Vì để bảo vệ mạng sống của mình, Nam Kì không thể không ra mặt đối đầu với người của Hoàng hậu.
Gọi là đối đầu, cảnh tượng này trực tiếp khiến cho Nam Vũ nhìn không chịu nổi.
Mỗi lần khi thuyết phục hắn ra mặt, Nam Kì luôn tỏ ra hùng dũng kiêu ngạo, tuy nhiên kết quả là sau khi gặp Hoàng hậu và người nhà họ Tiết, hắn nhanh chóng mất đi ngọn lửa và vẻ kiêu ngạo đó. Hôm nay cũng vậy, Nam Vũ và Nam Thụy đã cùng nhau tốn cạn lời nói mới thành công kéo được hắn ra ngoài.