Tiết Phàm hạ quyết tâm, rốt cuộc mở miệng.
"Sau khi ta đến Tây Bắc, từng có vài lần lui tới với Kim lão bản, từ nơi đó nghe nói tửu lầu Đường Kí lấy thỏ cay từ một hộ nhân gia họ Mặc.
Ông ta còn nói, Mặc gia là bị hoàng thượng hạ chỉ xét nhà lưu đày tới nơi đây, ta có thể xác định, Mặc gia trong miệng Kim lão bản chính là Mặc gia đã từng là phủ Quốc Công. Ở trong của nhận thức của ta, trước kia Mặc gia lưu đày bị xét nhà, lúc rời kinh không xu dính túi. Bởi vậy ta có thể xác định, thỏ cay là tiền vốn Mặc gia duy trì sinh kế."
Ngay ở lúc Tiết Phàm còn muốn tiếp tục nói gì đó, Mặc Sơ Hàn tức giận chặn ngang hắn ta.
"Ý của ngươi là nói, mục đích ngươi làm như thế chính là vì chặn nơi phát ra sinh hoạt của Mặc gia ta?"
Tiết Phàm gật đầu: "Chính xác như thế, lúc Mặc gia ở kinh thành, không thiếu là địch với Hằng Vương, các ngươi cũng biết, Tiết gia chúng ta chính là phe Hằng Vương, sao có thể không thống hận Mặc gia các ngươi?"
Tuy Tiết Phàm bị nhốt, nhưng cũng không có ảnh hưởng tư duy của hắn ta.
Một câu vừa rồi kia, chặn nơi phát ra sinh hoạt Mặc gia ta.
Có thể lấy xưng hô Mặc gia ta, chắc chắn cũng là nhân tài với Mặc gia.
Ở trong hiểu biết của hắn ta, nam nhi Mặc gia chỉ còn lại có một Mặc Cửu Diệp, không có khả năng còn có người khác.
"Ngươi cũng là người Mặc gia?”
Mặc Sơ Hàn cũng không để ý tới hắn ta, mà là đối diện với Mặc Cửu Diệp, muốn nhìn bước tiếp theo hắn muốn như thế nào. Nếu lời này của Tiết Phàm là bị người không hiểu rõ nghe xong, đều sẽ cảm thấy có đạo lý.
Nhưng huynh đệ Mặc gia căn bản là sẽ không tin tưởng.
Mặc Cửu Diệp cười lạnh một tiếng.
"Ngươi tới Tây Bắc muốn chặn nơi phát ra sinh hoạt Mặc gia ta là giả, mục đích thật sự chính là muốn tìm hiểu tin tức Mặc gia ta đi? Nếu có thể mà nói, sẽ ra tay cùng nhau giải quyết ta có phải hay không?"
Mặc Cửu Diệp tương đối tinh tế, hắn từ trong lời Tiết Phàm nói có thể nghe được ra, sau khi hắn ta tới Tây Bắc vẫn luôn bận chuyện mở Kinh Tiên Lâu, còn không kịp đi điều tra Mặc gia.
"Ngươi mặt ngoài ra tay với Đường lão bản, cắt nơi phát ra sinh hoạt của Mặc gia ta là giả, mục đích chân chính là muốn cho ta lộ diện đúng hay không?"
Mặc Cửu Diệp từng bước ép sát, mỗi câu nói đều nói đến tâm khảm của Tiết Phàm.
Nháy mắt Tiết Phàm toát ra mồ hôi lạnh, bởi vì Mặc Cửu Diệp nói những điều này đều đúng.
Ngay sau đó hắn ta lại nhìn về phía Mặc Sơ Hàn lần nữa, dáng người người này cường tráng, hơn nữa dung mạo cũng không thua Mặc Cửu Diệp.
Theo hắn biết, nam nhi Mặc gia mỗi người đều có diện mạo anh tuấn, khí độ bất phàm, vị này cho dù nhìn từ điểm nào, đều không thua Mặc Cửu Diệp.
Chẳng lẽ, hắn ta cũng là nam nhi Mặc gia?
Chuyện này không có khả năng, nam nhi Mặc gia trừ Mặc Cửu Diệp ra toàn bộ c.h.ế.t trận sa trường, đây là sự thật người khắp thiên hạ đều biết đến.
Ngay ở lúc Tiết Phàm nghi ngờ trong lòng, Mặc Cửu Diệp lại mở miệng lần nữa.
"Ta không có nhiều kiên nhẫn với ngươi ở chỗ này, nếu ngươi cảm thấy trên người còn muốn nhiều thêm mấy lỗ máu, ta cũng không ngại lại làm bẩn tay mình."
Mặc Cửu Diệp nói chuyện, đồng thời trên tay mở bao giấy ra, làm bộ muốn rải lên vết thương của Tiết Phàm. _ Bởi vì lần này hắn cố ý chậm động tác lại, lại cho Tiết Phàm cơ hội phản ứng. "Đừng... Đừng... Ta nói." Mặc Cửu Diệp dừng động tác lại. "Vậy nói gì đó có thể khiến ta tin tưởng."