Mục lục
Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Quý phi nương nương, như người cũng đã biết tất cả những người ngoài kia đều là người của Hoàng hậu, bọn ta sẽ đưa người đến gặp Hoàng thượng, người chỉ cần hợp tác với bọn ta." Hách Tri Nhiễm nhắc nhở.

"Yên tâm, bổn cung sẽ nghe theo các ngươi." Viên quý phi thành thật cam đoan.

"Còn có, ta cùng phu quân của mình có thân phận nhạy cảm, xin hãy cân nhắc điều này để bọn ta giúp đỡ Phí tiên sinh và giữ bí mật."

"Đừng lo lắng về điều này, bổn cung sẽ không nói với ai, cho dù hoàng thượng có hỏi, ta sẽ nói các ngươi do Nam Vũ phái tới."

Viên quý phi chính là khôn ngoan, Hách Tri Nhiễm không còn gì để nói, nàng lấy chiếc kim bạc từ không gian ra, nói một câu: "Xin đắc tội."

Chẳng bao lâu, Viên quý phi chìm vào giấc ngủ. Vương ma ma ở một bên nhìn thấy điều này, có chút hơi hoảng hốt. Mặc Cửu Diệp tùy ý ném ra một ít thuốc độc, trước khi Vương ma ma ngã xuống, liền cùng Hách Tri Nhiễm đỡ bà ta lên giường.

Hai người trở lại lãnh cung lạnh lẽo, trước khi bước vào căn phòng nơi Thuận Vũ Đế ở, họ đã đưa Viên quý phi ra khỏi không gian. Sau khi Hách Tri Nhiễm thực hiện bước châm cứu thêm một lần nữa để giảm bớt tình trạng hôn mê, đi vào bên trong cùng với Viên quý phi còn đang ngơ ngác.

Thuận Vũ Đế rất cảnh giác, ngay khi nghe được tiếng động nhỏ bên ngoài, đã nhanh chóng tìm chỗ trốn. Ông ta cảnh giác, Viên quý phi lại vô cùng lo lắng, tuy đã sẵn sàng đối mặt với tội khi quân, nhưng khi đối mặt thật lại không thể không có chút khẩn trương.

"Hoàng thượng, hoàng thượng, người có ở đây không?"

Nghe được giọng nói của Viên quý phi, Thuận Vũ Đế liền thở phào nhẹ nhõm, trầm giọng, nói: "Trẫm ở đây."

Mặc dù Viên quý viên rất lo lắng, nhưng vẫn không quên lễ nghi. Nàng ta quỳ xuống hướng về phía giọng nói của Thuận Vũ Đế: "Hoàng thượng, thần thiếp có tội." Thuận Vũ Đế vừa nghe những gì Hách Tri Nhiễm nói, trong tâm bỗng nhiên có chút ác cảm với Viên quý phi. Nếu như trước đây, Viên quý phi có làm một việc sai trái như thế nào, vì ông ta sủng ái nàng ta như vậy, chắc chắn sẽ không trách phạt nàng ta. Nhưng giờ phút này ông ta đã hiểu được tình cảnh của mình, nói chi đến trừng phạt Viên quý phi, hiện tại ngay cả chính mình còn không thể bảo vệ được.

"Ngươi đứng dậy trước đã! Nói cho ta biết những chuyện đã xảy ra vào năm đó là như thế nào?"

Viên quý phi lau nước mắt, nàng ta kể lại tất cả những chuyện sai trái mà khi đó nàng đã từng phạm phải. Khi cần thiết, Hách Tri Nhiễm cũng sẽ thực hiện một số biện pháp bổ sung. Thuận Vũ Đế tin những điều mà Viên quý phi nói. Bây giờ nàng ta đang liều mạng nói sự thật cho Hoàng thượng, nói ra điều này có thể sẽ bị mất đầu, nhưng tất cả đều vì đứa con của mình.

"Trẫm vừa nghe bọn họ nói, tài năng và trí tuệ của Nam Vũ vượt trội hơn cả Nam Thụy và Nam Kì, nếu đã như vậy, trẫm sẵn sàng truyền ngôi vị lại cho hắn. Nhưng trước hết, trẫm sẽ quyết định sau khi tận mắt nhìn thấy hắn."

Thuận Vũ Đế đã làm điều này, cả Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm đều có thể hiểu được. Ông ta cũng không dễ dàng tin lời Viên quý phi nhanh như vậy, hơn nữa ông ta vừa mới nói, vẫn còn một con át chủ bài cuối cùng trong tay có thể sử dụng. Ông ta muốn gặp Phí Nam Vũ trước khi quyết định phải làm gì tiếp theo, đây cũng là hành động thận trọng.

Ý thức của Hách Tri Nhiễm đi vào không gian, liếc nhìn chiếc đồng hồ lớn trên tường, đã hơn ba giờ sáng rồi. Hiện tại phải đưa Viên quý phi trở về, đã quá muộn để rời khỏi cung trước bình minh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK