Mặc Cửu Diệp rất quen thuộc với nơi này, hắn đoán Phí Nam Vũ rất có thể đang sống ở chính viện, liền nhanh chóng bay về phía mục tiêu.
Nhưng ai ngờ, chính viện cũng tối đen như mực, chỉ có thư phòng cách chính viện một bức tường, cửa sổ lại hắt ra ánh sáng yếu ớt.
Mặc Cửu Diệp cẩn thận di chuyển về phía thư phòng, bởi hắn có thể cảm nhận được, xung quanh nơi đó có rất nhiều khí tức xa lạ, chứng tỏ có hộ vệ tồn tại.
Hắn ngừng thở đi vòng ra phía sau thư phòng, nhẹ nhàng chọc một lỗ trên giấy dán cửa sổ để nhìn vào trong.
Phí Nam Vũ cũng không có bất kỳ phát hiện gì, dựa vào giường mềm, hai mắt nhắm hờ, nhìn nhịp thở lại không phải là trạng thái ngủ say, Mặc Cửu Diệp đoán rằng, có lẽ hắn ta đang suy nghĩ.
Lúc này đêm khuya tĩnh lặng, Mặc Cửu Diệp một thân y phục màu đen cũng không dễ thấy, hơn nữa vừa rồi hắn còn cố ý thu liễm tiếng thở, mới không bị các hộ vệ xung quanh phát hiện.
Nhưng Phí Nam Vũ không biết võ công, nếu hắn không gây ra chút động tĩnh, có lẽ Phí Nam Vũ sẽ không thể phát hiện ra sự tồn tại của hắn.
Hôm nay ở cửa Phí Phủ, Mặc Cửu Diệp đã đoán được bên cạnh Phí Nam Vũ sẽ có tai mắt của Nam Kỳ nằm vùng, vì vậy, tối nay hắn đến đây cũng không muốn bị người phát hiện, dù sao, hắn cũng không thể gây thêm phiền toái cho Phí Nam Vũ.
Vì vậy, hắn lắc mình một cái, đến một nơi bí mật, quan sát thấy, có thể nhìn thấy cửa sổ sau thư phòng chỉ có một tên canh giữ.
Mặc Cửu Diệp phi thân nhảy lên, dùng đao đánh tên hộ vệ kia ngất đi, sau đó đặt ở một vị trí an toàn, rồi mới phá cửa sổ xông vào.
"Ai?" Phí Nam Vũ bỗng nhiên ngồi dậy, tuy rằng trong người hắn không có võ công, nhưng cửa sổ đột nhiên bị mở ra, hắn vẫn bị chấn động.
Mặc Cửu Diệp sợ hắn la lên thì thị vệ bên ngoài sẽ đến nên nhanh chóng cởi khăn che trên mặt ra.
"Phí tiên sinh, là ta đây."
Nghe được giọng nói quen thuộc, Phí Nam Vũ vẫn có chút không thể tin được.
Tuy nhiên, nhờ ánh sáng của ngọn đèn dầu, hắn tuyệt đối có thể chắc chắn người trước mặt chính là Mặc Cửu Diệp.
"Cửu thiếu gia, sao ngươi lại đến kinh thành?”
Đối với Phí Nam Vũ, việc Mặc Cửu Diệp xuất hiện ở kinh thành là một điều vô cùng khó tin.
Hơn nữa hắn rời khỏi Doãn Thành như vậy mà Mạnh Hoài Ninh cũng không có gửi cho hắn ta tin tức gì.
Dù vậy, hắn ta vẫn rất tò mò về mục đích chuyến đi kinh thành. này của Mặc Cửu Diệp tới.
Mặc Cửu Diệp cũng không có ý định vòng vo.
"Phi tiên sinh, ta đến kinh thành vì một số chuyện trong nhà, lần này ta đến gặp ngài là muốn nhờ ngài giúp đỡ."
Phí Nam Vũ vẫn luôn có ấn tượng tốt với Mặc Cửu Diệp, thấy hắn đang có chuyện phải lo lắng, thì vội vàng đồng ý:
"Nếu ta có thể giúp được gì cho ngươi, thì ngươi cứ nói ra."
"Nghe nói rằng mấy ngày nữa sẽ đến sinh thân của Cửu vương gia, có phải không?" Mặc Cửu Diệp hỏi.
"Đúng là như vậy, còn ba ngày nữa là đến." Dừng một chút, Phí Nam Vũ có chút không xác định hỏi: "Người đi đến kinh thành, chuyện này có liên quan đến Cửu vương gia hay sao?” Gần đây Phí Nam Vũ cũng phát hiện ra một số manh mối.
Ngày sinh thần mà Cửu vương gia vốn luôn được tổ chức một cách khiêm tốn, nhưng bữa tiệc lần này có thể nói là rất khác với phong cách trước đây của ông.
Hắn cũng có cùng suy nghĩ với Mặc Cửu Diệp, tức là chắc chắn có chuyện gì đó khác thường ở đằng sau, hắn không biết Cửu vương gia đang giấu chuyện bí mật gì.