Đối với đại ân nhân của mình, đương nhiên Hồ Thông không nói hai lời lập tức đồng ý ngay, về mặt thời hạn công trình đương nhiên cũng sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Vị trí xây dựng Mặc Cửu Diệp cũng đã chọn xong, gần tứ hợp viện của Mặc Hàm Nguyệt.
Đất trống phía tây vẫn chưa khai phá xong, Hách Tri Nhiễm và Mặc Cửu Diệp định xây mấy cái xưởng lớn.
Ví dụ như tương lai bán sữa bột và một số những thứ khác có thể liên quan đến nghề gia công đều có thể làm ở đó.
Dù sao nơi để lại cũng đủ lớn, cho dù xây cho Hách gia một căn tứ hợp viện thì cũng không có ảnh hưởng gì đến việc xây xưởng trong tương lai.
Nói rõ chuyện với Hồ Thông, Mặc Cửu Diệp giao tiền cọc, đợi sau khi xây xong sẽ trả hết phần còn lại cho hắn ta.
Tất cả quy trình đều dựa theo cách làm công trình gần đây của Hồ Thông mà tiến hành.
Bởi vì lần này trực tiếp cho Hồ Thông nhận thầu toàn bộ chuyện xây nhà nên Mặc Cửu Diệp cũng không tự mình ra ngoài chọn mua vật liệu, hắn chỉ cần cung cấp thuỷ tinh cho Hồ Thông là được.
Bên này Mặc Cửu Diệp vội vàng tìm Hồ Thông bàn chuyện xây nhà, bên kia Hách Tri Nhiễm cũng không nhàn rỗi, bởi vì nàng biết mấy ngày sau nàng sẽ cùng Mặc Cửu Diệp đến kinh thành.
Rời khỏi viện của Nhị lão, nàng trực tiếp trở về nhà mình.
Lúc Lan Nhi nhàn rỗi sẽ tới chỗ đại tẩu lấy một ít vật liệu làm rối, nên lúc này nàng ấy đang ngồi làm rối trong phòng. Chỉ là hôm nay nàng ấy luôn làm sai, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn mà đã hỏng hai lần.
Lan Nhi đang cúi đầu phân cao thấp với con rối, chợt nghe thấy có người gõ cửa.
"Lan Nhi ngươi đâu rồi?"
"Cửu phu nhân, ta ở đây." Lan Nhi hơi bối rối đứng lên mở cửa.
Nàng ấy suy nghĩ một đêm gần như không thể chợp mắt, nên hai mắt có chút tia máu, cũng có thể thấy rõ quầng thâm mắt lớn.
Hách Tri Nhiễm đứng ở cửa, đầu tiên là đánh giá Lan Nhi bên cạnh một chút rồi mới nhấc chân bước vào.
Thấy Lan Nhi quy củ đứng ở đó, Hách Tri Nhiễm chỉ vào ghế dựa bên cạnh nói: "Ngươi cũng đứng đứng, ngươi biết là ta không thích những quy củ này mà."
Lan Nhi nghe lời ngồi xuống.
Hách Tri Nhiễm cũng không muốn vòng vo, hỏi thẳng: "Chuyện hôm qua ta bảo ngươi suy nghĩ đã nghĩ thế nào rồi?"
"Cửu phu nhân ta..." Lan Nhi có cảm giác khó nói.
Hách Tri Nhiễm biết là cho nàng ấy thời gian một đêm suy nghĩ đúng là hơi ngắn.
Nhưng nàng sắp phải vào kinh rồi, không có nhiều thời gian đi lo chuyện này cho nên nghĩ trước khi rời đi cố gắng làm xong.
"Ta biết, trước mặt ta ngươi vẫn luôn nhắc nhở bản thân chú ý thân phận nhưng ngươi cũng có thể nhìn ra được, ta không để ý đến những thứ đó, huống chi ta cũng đã đối xử với ngươi như bằng hữu từ lâu rồi, ngươi có việc gì thì cứ nói ra."
Lan Nhi chần chừ một lúc, lập tức mím môi giống như hạ quyết tâm mở miệng nói:
"Hách đại công tử gia thế hiển hách, dáng vẻ đàng hoàng lại học rộng tài cao, thế gian này ít có một nam tử tốt đẹp như vậy, nếu nói Lan Nhi không động tâm chắc chắn là giả. Nhưng Cửu phu nhân ngài cũng biết tình huống của Lan Nhi, nếu Tứ công chúa còn trên đời, ta và Ngọc Nhi sẽ cả đời ở bên cạnh nàng hầu hạ, bởi vậy trước kia Lan Nhi chưa từng nghĩ tới chung thân đại sự của mình. Tứ công chúa ở Nam Cương bị người tra tấn đến chết, lúc ấy nếu không phải Cửu công tử và Cửu phu nhân xuất hiện thì Lan Nhi cũng đã không còn ở trên đời. Lan Nhi cũng là nữ tử đương nhiên sẽ giống với những cô nương khác, sẽ ảo tưởng về cuộc sống tương lai nhưng Lan Nhi chỉ là tỳ nữ, gả cho Hách đại công tử chỉ sợ sẽ làm bẩn thân phận của hắn."