Mục lục
Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đây rõ ràng chính là một ngõ nhỏ, sao lại thành địa phương tư nhân? Chúng ta muốn đi qua từ nơi này, dựa theo ý tứ của ngươi còn cần đường vòng?"

Người nọ thấy mình nói không có tác dụng, hiển nhiên không kiên nhẫn.

"Lão tử nói nơi này là địa bàn của Kinh Tiên Lâu chính là địa bàn Kinh Tiên Lâu, nhanh cút đi."

Hắn ta càng nói như vậy, hai huynh đệ càng muốn tra đến tột cùng.

Mặc Sơ Hàn đã vòng đến phía trước Mặc Cửu Diệp, đi nhanh vào bên trong ngõ nhỏ.

"Ta muốn đi từ nơi này, ngươi có thể làm gì ta?"

Khi nói chuyện, hai huynh đệ đã đi về trước vài chục bước, cách tiểu nhị xua đuổi bọn họ kia chỉ có gang tấc.

Tiểu nhị thấy bộ dáng hai người này dầu muối không ăn, lập tức nổi giận.

"Nhanh cút đi cho lão tử, nơi này không phải địa phương các ngươi nên tới, còn dám đi về phía trước một bước, đừng trách lão tử đánh các ngươi."

Hai câu nói, tiểu nhị này đã lộ ra bộ mặt vốn có.

Khi nói chuyện, hắn ta không biết rút ra một roi da từ nơi nào, chỉ vào hai huynh đệ rống giận.

"Lập tức rời khỏi nơi này."

Từ trước đến nay Mặc Sơ Hàn đều là tính tình hung bạo, đặc biệt là gặp được loại người có thể là đối nghịch với nhà mình này, sao hắn ta có thể thỏa hiệp nhượng bộ?

Còn không đợi hắn ta có động tác, cửa phía sau tiểu nhị nháy mắt chạy ra ba bốn người mặc giống hắn ta, vây quanh hai huynh đệ ở trong đó.

Những người này không cho phân trân đã chuẩn bị động thủ.

Động Tác của Mặc Cửu Diệp và Mặc Sơ Hàn còn nhanh hơn bọn họ, ở lúc nắm tay bọn họ đánh đến, hai huynh đệ gần như đồng thời ra tay.

Hai huynh đệ bốn tay, bắt được bốn nắm tay của bọn họ đánh đến.

Chỉ nghe răng rắc vài tiếng giòn vang, cổ tay của bốn tiểu nhị bị gãy toàn bộ.

Có lẽ là bốn người này quá khinh địch, thấy hai người trước mắt chỉ là bá tánh bình thường, cho rằng hù dọa một phen là có thể khuyên người đi.

Ai ngờ, hai người này lại là người biết võ, động tác vừa rồi bẻ gãy cổ tay bọn họ đã có thể nói rõ, công phu ở phía trên bọn họ.

Nếu đổi là người thường, cổ tay bị bẻ gãy tất nhiên sẽ phát ra một trận quỷ khóc sói gào.

Nhưng mà, mấy tiểu nhị này cũng không có, mấy người liếc nhau, rối rít nổi dùng tay không bị thương kia lấy ra chủy thủ từ bên hông, nhắm ngay Mặc Cửu Diệp và Mặc Sơ Hàn.

Cùng lúc đó, người trong viện như cũng nghe tới động tĩnh bên ngoài, lục tục có người nhảy ra xem xét.

Người từ trong viện ra, cũng không phải tiểu nhị, vừa thấy là áo màu xám quần ngắn, lại hơi giống gia đình giàu có hộ viện.

Trong tay những người này cầm theo đại đao chói lọi, nhìn thấy tình thế bên ngoài không đúng, rối rít giơ đại đao lên nhắm ngay Mặc Cửu Diệp và Mặc Sơ Hàn.

Loại trận chiến này hai huynh đệ đã thấy nhiều, không hề sợ hãi.

Trong phút chốc, đại đao động tác nhất trí c.h.é.m về phía hai huynh đệ.

Mặc Cửu Diệp và Mặc Sơ Hàn không chút hoang mang tránh về phía sau, ngay sau đó nhảy đến mặt những người đó, trong chớp mắt lên xuống mấy cái đã đá toàn bộ một đám người ngã xuống đất.

Người vừa mới đuổi bọn họ rời đi thấy thế, lớn tiếng hét vào trong viện.

"Người mau tới, có người gây sự.”

Ngay sau đó, từ trong tường viện nhảy ra mười mấy người, đồng thời công kích tới hai huynh đệ -

Mặc Cửu Diệp và Mặc Sơ Hàn vừa thấy bọn họ ra chiêu đã biết, công phu của những người này không bình thường, tuyệt đối không phải mấy người cầm đao vừa rồi kia có thể so sánh.

Cứ việc như vậy, hai huynh đệ Mặc gia vẫn rất nhanh đánh bại bọn họ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK