Mục lục
Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn cũng là người luyện vỡ, rõ ràng là biết đánh mạnh 50 đại bản sẽ như thế nào.

Nếu đổi lại là hắn ta, nếu bị đánh 50 đại bản có lẽ phải nằm giường ít nhất một tháng.

Cho dù võ công của Mặc Cửu Diệp cao hơn so với hắn, nhưng nếu không tịnh dưỡng trong vòng nửa tháng thì cũng khó có thể hoạt động như bình thường, huống chi trộm quốc khố lại khó đến thế, nghĩ như thế nào cũng không phải là hắn làm.

Nhưng cũng không thể loại trừ hoàn toàn việc hắn không liên quan.

Tiếp theo chính là gia đình quan huyện bị thương nặng, toàn bộ đồ đạc trong kho đều biến mất chỉ sau một đêm.

Sau khi người của hắn điều tra, thì phát hiện đội lưu đày của nhà họ Mặc tình cờ cũng ở gần đó vào thời điểm đó.

Chỉ là không thể tìm ra được vị trí cụ thể.

Thông qua hai việc này, cho dù hắn không tìm ra được bằng chứng chỉ ra Mặc Cửu Diệp, nhưng trực giác nói cho hắn, điều này nhất định có liên quan đến Mặc Cửu Diệp.

Cuối cùng chính là ở phủ Tư Manh của hắn ta.

Phải biết rằng, đồ vật trong hầm nghiên cứu cũng không ít, mặc dù có thể dùng khinh công dọn đi, thì cũng phải đi vài bận mới được.

Hắn ta cũng có cẩn thận kiểm tra và phát hiện, nơi đó nhiều nhất cũng chỉ có hai dấu chân của người ngoài.

Hơn nữa, nhìn vào kích thước dấu chân thì có thể đoán được rằng, hai người này hẳn là một nam một nữ.

Hắn ta có thể đoán được người đàn ông đó chính là Mặc Cửu Diệp, còn Mặc Tu Yên thì trông như một xác sống, trên người bẩn thỉu, nếu không phải là huynh đệ ruột, chỉ sợ không thèm nhìn đến cứu hắn.

Chỉ là hắn ta đoán không ra, người phụ nữ kia là ai nào? Bất cứ ai dám đột nhập phủ Tư Manh của hắn ta nếu không có thực lực chắc chắn khó có thể vào được.

Nhưng theo những gì hắn được biết, trong số nữ nhân thân thích của Mặc gia, không có người nào biết võ thuật.

Nghĩ đi nghĩ lại, Tư Manh tiên sinh cảm thấy càng ngày càng không tìm ra được manh mối nào.

Hiện tại Nam Cương hoàng đế cho rằng Thái tử phủ bị trộm, tất cả đều bị lấy hết, điều này làm cho Tư Manh tiên sinh nhất thời cũng trở nên bối rối.

Từ khi tới đây dưỡng thương, hắn ta liên tục nhận được rất nhiều tin xấu.

Đầu tiên, đệ tử của hắn là Vân Ly biến mất, hiện tại Mặc Vân Phong, người bị Vân Ly khống chế cũng biến mất.

Nếu Vân Ly chết, hắn ta cũng không có gì đáng lo ngại, dù sao trùng mẹ ở trong tay Vân Ly, Mặc Vân Phong cũng không có hi vọng sống sót.

Chết có khi càng tốt, chỉ là hắn xuống xin lỗi Mạnh Nhi sớm hơn hơn những người còn lại trong nhà họ Mặc mà thôi.

Người khiến hắn đau đầu duy nhất chính là lão Ngũ và Mặc Cửu Diệp của Mặc gia.

Nếu người đến Nam Cương gây ra những chuyện này thực sự chính là Mặc Cửu Diệp, hắn nhất định sẽ dùng toàn lực nắm bắt cơ hội này, vĩnh viễn khiến hắn không bao giờ có thể quay trở lại.

Nghĩ đến đây, Tư Manh tiên sinh lên tiếng.

"Chuyện này cứ giao cho ta”

Thấy Tư Manh tiên sinh đồng ý, Hoàng đế Nam Cương vội vàng nói: "Vậy thì xin làm phiền tiên sinh".

Tư Manh tiên sinh xua tay bảo hắn ta ra ngoài trước, xem ra lần này ông ta rất muốn dùng con át chủ bài của mình.

Sau khi Hoàng đế Nam Cương rời đi, hắn ta đứng dậy từ chiếc ghế dài mềm mại, trực tiếp đi thẳng qua một lối đi khác... Bên trong căn nhà thuê ở kinh thành. Hạ Tri Nhiễm dùng một cây kim bạc đ.â.m vào huyệt ngủ của hai anh em, sau đó giúp họ truyền huyết tương lại, đồng thời tiêm thuốc protein cho họ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK