Mục lục
Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lão đại phu gật đầu: "Lão phu chính là đại phu ở y quán này, tiểu nương tử nghe lão phu khuyên một câu, mau chóng rời khỏi đây đi!"

Hách Tri Nhiễm đã xác định bệnh mà tiểu cô nương mắc phải không phải là bệnh đậu mùa, đương nhiên phải giải thích rõ ràng, để tránh khiến cho trong thành đại loạn.

"Đại phu, nàng ấy không phải mắc bệnh đậu mùa, không tin ngài đến xem thử xem, đốt phát ban trên mặt nàng ấy chỉ là ở ngoài da, không giống hoàn toàn với bệnh đậu mùa."

Lão đại phu căn bản không tin vào lời của Hách Tri Nhiễm, ông ta hành y hơn nửa đời người, làm sao có thể ngay cả bệnh đậu mùa còn không nhận ra?

Người phụ nhân này tuổi còn trẻ, vậy mà lại dám đứng trước mặt ông ta nói đây không phải là bệnh đậu mùa, quả thực chính là ngu muội.

Lão đại phu không định giải thích thêm nhiều, may mắn ông ta chỉ nhìn tiểu cô nương này có một chút, cũng không hề tiếp xúc quá gần với nàng ấy.

Vừa rồi ông ta đã phái đồ đệ của mình đi cửa sau để vào nội thành bẩm báo chuyện phát sinh bệnh đậu mùa cho huyện lệnh đại nhân, hôm nay ông ta chỉ cần đóng cửa tiệm lại, lại uống thêm một ít thuốc bổ vừa được sắc, nhất định có thể an toàn sống sót qua trận dịch đậu mùa lần này.

Hách Tri Nhiễm thấy lão đại phu đóng cửa y quán lại, nghĩ chắc hẳn ông ta căn bản chẳng hề tin lời mà nàng nói.

Người ta tin hay không nàng cũng chả thấy làm sao, tóm lại mạng của muội tử Đường Minh Duệ nàng nhất định phải cứu được.

"Đường công tử, trước tiên mang muội muội của ngươi về nhà, ta bảo đảm có thể trị khỏi bệnh của nàng ấy."

Đường Minh Duệ nghe thấy thế kích động xém chút bật khóc.

Phải biết rằng, trong nhà tổng cộng chỉ có vài người trốn thoát được, nếu như muội muội cũng c.h.ế.t rồi, người thân của hắn ta cũng bớt đi một người.

"Đa tạ Mặc đại tẩu, bây giờ ta liền dẫn các ngươi về nhà."

Mặc Cửu Diệp đánh xe la qua đây, đi theo Đường Minh Duệ về nhà của hắn ta ở Doãn thành.

Đường Minh Duệ cùng Hách Tri Nhiễm hợp tác làm ăn buôn bán kiếm được một chút ngân lượng, lúc đi đường lại tìm đúng cơ hội kiếm thêm được một khoản nhỏ nữa.

Lúc hắn ta tới Doãn thành, trong tay đã có hơn một ngàn lượng bạc.

Nhà ở Doãn thành không tính là đắt đỏ, hắn ta bỏ ra năm trăm lượng, tìm được một tòa viện tử rất lớn ở trong trung tâm nội thành.

Người một nhà của hắn ta bây giờ đang sinh sống ở đó.

Hắn ta đã sớm nghe ngóng được vị trí cụ thể của Mặc gia ở nha môn, vốn định dàn xếp ổn thỏa chuyện trong nhà sẽ tới thăm hỏi.

Ai mà ngờ mọi việc vừa mới được an bài thỏa đáng, muội muội thế mà lại nổi đốt phát ban.

May mắn là hôm nay hắn ta gặp được Hách Tri Nhiễm, nếu không, muội muội nếu thật sự bị lão đại phu kia chẩn đoán ra bệnh đậu mùa, chắc chắn sẽ đi lên bẩm báo với quan phủ.

Sau khi quan phủ biết được, nhất định sẽ đem muội muội cùng toàn bộ người nhà hắn ta đi cách ly.

Nếu như gặp được quan viên lương thiện một chút còn tốt, nếu như đụng phải loại quan viên không xem bách tính ra gì, thậm chí có thể trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t bọn họ...

Vừa nghĩ tới đây, đáy lòng Đường Minh Duệ liền cảm thấy sợ hãi.

Xe la đi khoảng chừng nửa khắc liền tới được nhà của Đường Minh Duệ.

Hiện giờ phu thê hai người Mặc Cửu Diệp cũng không có tâm trạng đánh giá viện tử của Đường gia, lập tức đi thẳng theo Đường Minh Duệ ra hậu viện tiến vào phòng của tiểu cô nương. Nhìn thấy nhi tử bế nữ nhi trở về, Đường phu nhân mang theo toàn bộ người nhà chạy tới đón. "Minh Duệ, Minh Hân thế nào rồi?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK