Mặc Cửu Diệp hiểu rõ tính tình của phụ huynh nhà mình, là người từng vào sinh ra tử trên chiến trường, làm sao có thể để một nữ tử đi tham dự những tranh đấu này?
Cách tốt nhất chính là lợi dụng biện pháp tức phụ nhớ nhung phụ thân.
Lúc này Hách Tri Nhiễm cũng đã nhận ra, vừa rồi mình quá sốt ruột, quên mất tâm huyết của nam nhân Mặc gia.
"Cha, khi nãy con chỉ là quá sốt ruột, thật ra con vào kinh chính là muốn thăm phụ thân."
Nàng suy nghĩ một hồi, tiếp tục nói.
"Mẫu thân và đại ca con đều đã yêu thích Tây Bắc, có dự tính định cư lâu dài tại nơi này, lần này con vào kinh chính là muốn khuyên phụ thân, có thể sớm ngày từ quan rời khỏi vòng xoáy tranh đấu kia.
Phụ thân thương con nhất, e rằng chỉ có con nói những lời này thì ông ấy mới có thể nghe lọt tai, cho nên con quyết định đi kinh thành cùng phu quân, đến lúc đó phu quân đi làm đại sự của chàng, con ở lại phủ Thượng thư khuyên bảo phụ thân."
Mặc Kình nghe Hách Tri Nhiễm nói như vậy, tuy trong lòng có nghi ngờ, nhưng dù sao cũng không thể vì tư tưởng chủ quan của mình mà ngăn cản nhi tức thăm người thân.
Ông hít một hơi thở sâu nói: "Nếu như vậy, phu thê các con tự mình đi thương lượng chuyện này, nhưng lần này vào kinh muốn thành công loại bỏ nguy cơ của Mặc gia cũng không phải một chuyện dễ dàng, sau đó hãy nghiên cứu đối sách cụ thể với mấy huynh trưởng các con, Mặc gia ta cũng không phải không có người, không thể nào để một mình con đi mạo hiểm."
Trong mắt Mặc Kình, muốn giải quyết nguy cơ ở kinh thành cũng không dễ dàng, tuy Cửu nhi tử có bản lĩnh, nhưng một người cũng không làm được sự việc này.
Huống hồ hiện nay chín nhi tử của Mặc gia ông đều ở đây, ngoài lão Tứ hành động không có thuận tiện như các huynh đệ khác ra, tất cả mọi người có thể tham dự vào đó.
Bằng không thì còn có đám huynh đệ tốt Lương Hạo và Đào Nhiên, người nào đi theo đều là một trợ lực lớn của Mặc Cửu Diệp.
Nếu đổi lại là mọi khi, Mặc Cửu Diệp cũng sẽ có ý nghĩ như vậy, dẫn theo mấy huynh đệ đắc lực cùng đi.
Nhưng lần này thì khác, tức phụ đi theo, nàng có không gian, lúc cần thiết sẽ lấy một vài vật phẩm đặc thù từ không gian ra để sử dụng.
Tuy Mặc Cửu Diệp đã làm hiệp sĩ gánh tội hơn một năm, nhưng dù sao những thứ kia đâu có phương thức hợp lý lộ ra.
Đi kinh thành thì khác, muốn dùng cách đơn giản nhất giải quyết những người gây rối với Mặc gia, tức phụ ắt sẽ lấy rất nhiều thứ khiến người ta không ngờ tới ra, khi đó nếu có người khác nhìn thấy, hắn thật sự không tìm được lý do giải thích.
Huống hồ, không gian của tức phụ là bí mật lớn bằng trời, hắn tuyệt đối không cho phép thêm một người nào biết.
"Cha, người có từng suy nghĩ, hiện giờ trong mắt hoàng thượng, người Mặc gia đều là đang mang tội, nếu lần này mục tiêu đi kinh thành quá lớn, rất dễ dàng để lộ hành tung, huống hồ, bên Tây Bắc cũng không thể đảm bảo nhất định sẽ an toàn.
Con dẫn Nhiễm Nhiễm vào kinh, đưa nàng ấy đến chỗ nhạc phụ trước, một mình con có thể xem xét tình hình đại khái, sau khi biết người biết ta, con có thể bảo Tiểu Bạch đưa thư trở về, đến lúc đó mới cho người đến đó giúp đỡ."
Trong lòng Mặc Kình đồng ý với lời nói của Mặc Cửu Diệp, nhưng ông vẫn không yên lòng lắm, bởi vậy cũng không lập tức đáp lại.
Ngược lại Tứ ca ngồi bên cạnh mở miệng.