Không ngờ lão bà đã làm việc đó trước ông ấy.
"Một khi đã như vậy, mọi người trong Mặc gia của chúng ta, bao gồm cả ta, sẽ tuân theo sự sắp xếp của vợ chồng Cửu Diệp."
Không ai phản đối điều này, đặc biệt là các huynh tẩu có mặt trong nhà.
Bọn họ đã thấy qua năng lực của Cửu đệ muội, nếu ai dám tỏ ra bất mãn thì bọn họ sẽ là người đầu tiên nhảy ra đánh người đó.
"Cha, nương yên tâm, từ nay về sau chúng ta đều sẽ nghe theo sự sắp xếp của Cửu đệ và Cửu muội." Mọi người đồng thanh trả lời.
Mặc lão phu nhân thấy cả nhà hòa thuận như vậy, đang định nói gì đó thì nghe thấy hàng loạt tiếng bước chân từ ngoài cửa truyền đến.
Ngọc Nhi và Lan Nhi biết rằng hôm nay Mặc gia đã đoàn tụ, gia đình có rất nhiều điều để nói.
Để tránh người ngoài làm phiền, hai tiểu tỷ muội đã canh gác ở cổng.
Ngọc Nhi dẫn đầu gõ cửa: "Lão phu nhân, Đào đại ca bọn họ tới đây."
Ý của nàng ấy rất rõ ràng, chính là hỏi Mặc lão phu nhân có cho bọn họ vào không.
Nghe nói đám người Đào Nhiên đều đến đây, trước đây họ đều từng là thuộc hạ của Mặc Kình, đương nhiên không có lý do gì mà đuổi bọn họ đi cả.
Mặc lão phu nhân đứng dậy, hướng cửa nói: "Mau mời bọn họ vào."
Bà tin rằng phu quân sẽ rất vui khi gặp tất cả những người này ở đây.
Bà vừa dứt lời thì cánh cửa đã bị từ bên ngoài đẩy vào.
Đúng, chính là đẩy vào.
Đào Nhiên vừa định vào thành mua chút đồ, vừa đi ra khỏi nhà liền nghe thấy người trong làng bàn tán về việc huynh đệ Mặc Cửu Diệp và Mặc Sơ Hàn vội vàng trên hai chiếc xe ngựa trở về, trong đó có mấy người cưỡi con ngựa cao to về cùng với họ.
Mặc Cửu Diệp đến Kinh Thành để tìm kiếm kẻ thù của mình, đám người Đào Nhiên cũng biết một chút.
Khi nghe tin hắn đã trở về, lại không ngờ có thể cứu được lão Quốc công và hai vị thiếu gia, nên muốn đến đây hỏi thăm.
Đào Nhiên cũng không vào thành nữa, gọi một đám huynh đệ đến Mặc gia.
Khi đến cổng, tình cờ nhìn thấy Lan Nhi và Ngọc Nhi đang canh gác ở đó.
Trước đây Mặc gia không có người gác cổng, đám người Đào Nhiên đều biết điều này.
Nhìn thấy hai nha đầu đang đứng ở cửa như bày thế trận chờ quân địch, Đào Nhiên theo bản năng nghĩ rằng trong nhà Mặc gia nhất định đã xảy ra chuyện lớn.
Điều đầu tiên bọn họ nghĩ đến là, có thể Mặc gia đã gặp phải chuyện không thể giải quyết được, hoặc có thể là gặp phải nguy hiểm nào đó.
Vì vậy, một đám hán tử không đợi Lan Nhi cho họ đi vào. Khi nghe thấy Mặc lão phu nhân lên tiếng ở bên trong, họ như ong vỡ tổ chen chúc đi vào.
Bước vào phòng, một đám người lập tức ngơ ngác.
Bởi vì Mặc Quân Duệ và Mặc Gia Thành đang quay đầu nhìn về phía cửa, ánh mắt bọn họ chạm nhau.
Đám người Đào Nhiên há miệng, hồi lâu mới có phản ứng.
"Đại... Đại gia? Nhị gia?"
Nhắc đến những nam nhi của Mặc gia, ngoài Mặc Kình, thì hai huynh đệ bọn họ chính là người đã gắn bó lâu dài nhất với những thuộc hạ cũ này.
Mặc Quân Duệ sải bước đến chỗ đám người Đào Nhiên, vỗ vai hắn ta.
"Hahaha, là ta, trông ngươi gầy đi rất nhiều."
Mạc Gia Thành cũng theo sát Mặc Quân Duệ đi tới chỗ đám người Đào Nhiên, nhìn nhau hồi lâu mới cười ha hả nói: "Ha ha ha... Không ngờ có một ngày, huynh đệ tốt chúng ta lại được đoàn tụ ở nơi này.