Mục lục
Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở dĩ nàng tốn nhiều công sức để cho tử cổ sống sót, chính là muốn lúc có cơ hội có thể căn cứ vào manh mối này tìm được người thi cổ cho Mặc Sơ Hàn.

Trong có giới thiệu qua, muốn cho tử cổ của Khôi Lỗi Cổ thoát ly thân thể người sau đó sinh tồn lâu dài, cần m.á.u người mới mẻ tẩm bổ.

Bởi vậy, Hách Tri Nhiễm định dùng m.á.u tươi tẩm bổ khi tử cổ rời khỏi cơ thể vật chủ để tránh xuất hiện tình huống ngoài ý muốn.

Nhưng mà Mặc Cửu Diệp cũng không hiểu được những thứ này, vốn tưởng rằng lấy tử cổ ra thiêu hủy là được.

Ai ngờ Hách Tri Nhiễm lại bỏ nhiều m.á.u vào trong bình như vậy.

"Nàng đây là có ý gì?"

Hách Tri Nhiễm giải thích dụng ý của mình cho Mặc Cửu Diệp nghe.

Mặc Cửu Diệp nghe nàng giải thích, thật lòng giơ ngón tay cái về phía nàng.

"May mắn tâm tư nàng kín đáo, nếu không, mặc dù Bát ca biết thi cổ là ai, chúng ta cũng không nhất định có thể tìm được."

Đối với truyền thuyết Nam Cương dưỡng cổ nhân, Mặc Cửu Diệp vẫn nghe qua một ít.

Những người này xuất quỷ nhập thần, trước mặt có thể là người bình thường, sau lưng chính là ác ma dưỡng cổ khiến người ta nghe tin đã sợ mất mật.

Rót nửa bình huyết tương, Hách Tri Nhiễm cất kỹ bình chứa tử cổ.

Mặc Cửu Diệp chỉ vào Mặc Sơ Hàn vẫn đang hôn mê hỏi:

"Hiện giờ cổ trùng của Bát ca đã giải, không biết khi nào huynh ấy mới có thể tỉnh lại?"

Hách Tri Nhiễm nhìn đồng hồ treo tường, lập tức nói:

"Hiện tại sinh mệnh hắn thể triệu tất cả bình thường, phỏng chừng không đến một canh giờ là có thể tỉnh lại, chờ bình này truyền xong, chúng ta phải mau chóng mang hắn ra ngoài."

Tâm trạng Mặc Cửu Diệp vẫn có chút sa sút, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến suy nghĩ của hắn.

Hách Tri Nhiễm thấy Mặc Cửu Diệp chậm chạp không nói gì, liền hỏi.

"Chàng đang nghĩ đến người điều khiển sau lưng Mặc Sơ Hàn à?"

Mặc Cửu Diệp gật đầu.

"Bát ca trúng cổ, không thoát khỏi liên quan đến người Nam Cương."

Nếu nói người Nam Cương thống hận Mặc gia cũng không có gì đáng trách, nhiều năm qua bởi vì người Mặc gia tồn tại, dẫn đến mỗi lần bọn họ công kích vương triều Đại Thuận đều là không công mà lui, không khỏi như vậy, còn tổn thất nghiêm trọng.

Nhưng mà toàn bộ võ công của Hắc y nhân xuất phát từ Trung Nguyên, cũng không có dấu vết của người Nam Cương.

Nhìn vào điểm này, Mặc Cửu Diệp có thể loại trừ khả năng những người này là do Nam Cương phái tới.

Hai người đồng thời rơi vào trầm mặc.

Vốn Hách Tri Nhiễm và Mặc Cửu Diệp đều cho rằng người đứng sau vụ ám sát lần này là Nam Thụy.

Có thể xem tình hình của Mặc Sơ Hàn, vị đứng sau này sai khiến tất nhiên có cấu kết với người Nam Cương.

Kể từ đó, bọn họ sẽ không có khả năng sai khiến ám sát phía sau màn dừng lại ở một mình Nam Thụy.

Nhất là Hách Tri Nhiễm, nàng hiểu rõ lịch sử tương đối nhiều, rất nhiều người có dã tâm đều sẽ lựa chọn cấu kết với kẻ thù bên ngoài, dùng điều này để làm lớn mạnh lực lượng của mình.

Tóm lại, trước mắt hai người không thể tập trung vào mục tiêu thật sự của sứ giả, chỉ có thể đợi sau khi Mặc Sơ Hàn tỉnh lại hỏi thăm một phen, hy vọng có thể tìm được tin tức hữu dụng từ chỗ hắn ta.

Trước mắt không thể tìm được đáp án chân chính, hai người đều ăn ý không tiếp tục đề tài này.

Hách Tri Nhiễm nhìn Mặc Sơ Hàn đang hôn mê.

"Chàng có nghĩ ra làm sao đưa Bát ca tới trước mặt nương và tẩu tẩu không?"

Mặc Cửu Diệp trầm tư một lát, bọn họ mang Mặc Sơ Hàn tiến vào không gian là lúc dậy sớm, hiện tại đã tiến vào đêm khuya.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK