Không còn lý do nào khác, Bộ đội ở biên cương lo lắng rằng nếu có kẻ xâm nhập sẽ bị Hoàng Đế trách tội, liền nghỉ nếu cho người nếu tìm thấy, liền giải quyết.
Không nghĩ tới, hắn vì vậy mà huy động một số lượng lớn nhân mã binh lực, nhưng lại không thể tìm được một chút manh mối nào.
Thủ tướng đoán rằng, kẻ xâm nhập rất có thể đã lẻn vào trong thành, chuyện này nếu mà lại giấu xuống, nếu mà có rắc rối lớn, sợ rằng hắn cũng không thể giải quyết được, vì vậy, hắn buộc phải cho người truyền tin tới kinh thành.
Thái Tử nghe nói có kẻ xâm nhập ở biên cương, lập tức nghĩ rằng điều này có thể liên quan đến việc phủ của hắn bị trộm.
"Phụ hoàng, nhất định là có gian tế của Đại Thuận lẻn vào vương phủ."
Hoàng đế Nam Tân Cương cau mày
"Vừa rồi người ở biên cương mới đưa tin nói, bọn họ chỉ nhìn thấy hai người lẻn vào. Hai người này có năng lực gì mà dọn sạch nhà kho của Phủ Thái tử?" sau khi ghe Hoàng đế nói vậy, các đại thân nhanh chóng phụ họa theo.
"Thật vậy, hay kẻ xâm nhập đó là thần tiên không thành? Phủ Thái tử được canh gác nghiêm ngặt đến vậy, bọn họ còn có thể sơ tán toàn bộ nhà kho?" vừa dứt câu, điều này ngay lập tức chọc giận Thái Tử.
"Ý của ngươi là, bổn Thái tử nói hươu nói vượn*."
* không không đúng sự thật, bịa chuyện
"Vi thần không dám."
"Hừi Bổn Thái tử ta thấy ngươi thật dũng cảm."
Lúc này Hoàng đế Nam Cương tâm tình vốn không tốt, thấy hai người cứ nói qua nói lại như vậy ở trước đại điện, liền tức giận hung hăng đập bàn. "Câm mồm!"
Thái tử cùng đại thần kia được một phen nhìn nhau, lập tức im lặng.
Hoàng đế Nam Cương đến lúc này cũng không biết nên xử lý như thế nào, chỉ có thể cho người tiếp tục điều tra.
Sau khi an bài xong chuyện này, Hoàng đế Nam Cương nóng lòng ra lệnh các đại thần bãi triều, rồi vội vàng rời đi.
Thái từ Nam Cương ở trên triều kể khổ đến vậy, nhưng kết quả chẳng nhận được gì.
Phụ hoàng tuy nói sẽ cho người tiếp tục điều tra, những chẳng có kết quả gì khi phủ của hắn bị trộm nhiều đồ đến vậy.
Bởi vì kho ở trong phủ bị đánh cắp, thế nên Thái tử thật sự đã quên mất tang lễ của Tứ công chúa.
Khi hắn ta trở lại Phủ Thái tử, liền có một đám hạ nhân đến xin chỉ thị cho tang lễ của Thái tử phi
Thái tử chợt nhớ ra hậu sự Thái Tử Phi vẫn chưa được giải quyết xong.
Tuy rằng hắn không thích Tứ công chúa của Đại Thuận, nhưng người ta dù sao cũng là đi đến nơi này hòa thân.
Vì lẽ đó tang lễ của nàng ấy không thể quá đơn giản, dù sao bên ngoài cũng có rất nhiều người theo dõi, cho nên dù chỉ là giả vờ cũng phải làm thật tốt.
Vì vậy, hắn ta sốt ruột sắp xếp những việc cần làm cho hạ nhân của mình.
Đột nhiên, hắn cũng nghĩ tới hai tỳ nữ đi theo Tứ công chúa lúc hòa thân, chẳng lẽ, là hai người cuốn hết đồ vật trong nhà kho rồi trốn mất?
Thái Tử đột nhiên cảm thấy sự thật đã bày trước mắt mình, liền ra lệnh cho người tìm kiếm Lan Nhi và Ngọc Nhi.
Lúc này trong Hoàng Cung Nam Cương.
Hoàng Đế Nam Cương quay trở lại thư phòng của mình, lệnh tùy tùng của mình lui xuống, rồi đi vòng đến sau một cái bình phong lớn. Hắn giơ tay ấn một công tắc, mở cửa một mật thất rồi bước vào.
Trong mật thất có thể nói nguy nga tráng lệ, cách bài trí đồ đạc không khác gì thư phòng hoàng gia của hắn.
Hơn nữa nơi này phương tiện sinh hoạt đều đầy đủ, ngay cả cái xô cũng được dát vàng.