Mục lục
Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ là, pháo lần này cũng không kéo dài giống như lần trước.

"Nhiễm Nhiễm, nơi này có phong tục gì sao, sao không năm không tiết b.ắ.n pháo?"

Hách phu nhân nhịn không được tò mò trong lòng hỏi ra.

Vấn đề này Hách Tri Nhiễm cũng không thể giải thích, nàng hàm hồ nói: "Không có phong tục gì, đoán chừng là hài tử nhà ai đang ham chơi thôi."

Hách phu nhân vốn là không để việc này ở trong lòng, vừa rồi cũng chỉ là thuận miệng hỏi như vậy, Hách Tri Nhiễm giải thích xong bà ấy không lại rối rắm nữa.

Lúc này Hách Tri Nhiễm đã ngồi không yên, nàng chậm rãi đứng lên.

"Nương, con đi xem phu quân đang bận cái gì."

Nghe nói nữ nhi là đi tìm nữ tế, hách phu nhân có mắt không đi theo, hai phu thê người ta muốn ở chung một chỗ, bà ấy là một nhạc mẫu đi theo không thích hợp.

"Được, để Lan Nhi đi với con, trên đường cẩn thận chút."

Gần đây Mặc Cửu Diệp đều sẽ rút thời gian đi trại chăn nuôi bên kia xem xét, lúc này đoán chừng cũng ở nơi đó.

Đường nhỏ lên núi kia ở sau tứ hợp viện của nhà Hách Tri Nhiễm, nàng cũng không đi về phía trại chăn nuôi, mà là đi thẳng đến hậu viện.

Tiếng nổ vừa rồi to đến như vậy, sau khi Mặc Cửu Diệp nghe được tính toán lên núi xem xét trước, hắn mới vừa đi đến chân núi, đã đụng phải Hách Tri Nhiễm.

Hách Tri Nhiễm dời Lan Nhi ra, đi về phía Mặc Cửu Diệp.

"Phu quân, vừa rồi ta nghe có tiếng nổ, hẳn là chế tác b.o.m thành công."

Mặc Cửu Diệp cũng có cảm giác như vậy, nhưng rốt cuộc hiểu biết của hắn với b.o.m không nhiều bằng Hách Tri Nhiễm, hiện tại nghe nàng nói như vậy, vẻ hưng phấn trên mặt đã bộc lộ ra ngoài.

"Nhiễm Nhiễm còn nói thành công, vậy nhất định là thành công, ta lên núi xem." Kỳ thật, Hách Tri Nhiễm đi ra ngoài tìm Mặc Cửu Diệp chính là mục đích này, dù sao nàng cũng là bằng vào kinh nghiệm mà phán đoán, thật sự nghiên cứu chế tạo thành công hay không, chỉ cần tận mắt nhìn thấy mới rõ.

Vừa rồi Hách Tri Nhiễm vì nói chuyện b.o.m với hắn, đã cho Lan Nhi về, mặc dù trong lòng Mặc Cửu Diệp lại sốt ruột, cũng phải đưa Hách Tri Nhiễm an toàn về nhà mới có thể rời đi.

Hách Tri Nhiễm về đến nhà chờ đợi, Mặc Cửu Diệp bằng tốc độ nhanh lên núi.

Lần này, cảnh tượng đập vào mắt hoàn toàn khác với lần trước.

Ngũ ca và lục ca đứng ở địa phương cách sơn động mấy trăm mét có hơn, nhìn chằm chằm mấy hố sâu.

Bọn họ nghe được có tiếng bước chân truyền đến quay đầu, thấy là cửu đệ, hai người đồng thời cong khóe môi lên, lộ ra nụ cười xán lạn.

"Cửu đệ đệ tới vừa lúc, đây là kết quả thí nghiệm của chúng ta hôm nay, lần nổ ra hố này còn sâu hơn nổ mạnh lần trước rất nhiều." Trong lời nói của ngũ ca khó nén hưng phấn.

Lục ca bổ sung nói: "Hơn nữa so với lần trước nổ ra hố, cũng mở rộng rất nhiều, vậy nói lên uy lực có điều gia tăng."

Mặc Cửu Diệp nghe xong hai vị huynh trưởng nói, đi nhanh vào trước hố sâu xem xét.

Quả nhiên như bọn họ nói, hôm nay nổ ra hố có thể nói là vừa sâu vừa to, tuy uy lực này so ra kém hơn l.ự.u đ.ạ.n cường đại người Nam Cương dùng, nhưng loại lực sát thương này cũng tuyệt đối không thể khinh thường.

Huống hồ tức phụ nhi đã nói rất rõ ràng, chính mình nghiên cứu chế tạo ra hỏa dược chế thành b.o.m uy lực sẽ không lớn bằng lựu đạn, nếu có thể đạt tới ba phần lực sát thương của lựu đạn, coi như thành công.

Mặc Cửu Diệp yên lặng tiến hành so sánh uy lực của hai loại vũ khí trong lòng, hắn có thể xác định, ngũ ca bọn họ chế tạo ra b.o.m uy lực có thể đạt tới bốn phần l.ự.u đ.ạ.n trở lên. "Ngũ ca, lục ca, chúng ta thành công rồi." Hắn vừa nói ra, nơi xa đã truyền ra một tiếng sột soạt không tính lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK