Mục lục
Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bởi vì không nghe được tin tức cụ thể của Mặc gia, xe ngựa không có mục tiêu chính xác, chỉ có thể ngừng trên đường nhỏ ở thôn.

Xa phu vẫn gặp người là hỏi, chỉ tiếc, hắn ta hỏi một mình.

Rơi vào đường cùng, xa phu đành phải đến trước xe ngựa bẩm báo.

"Phu nhân, một đám người trong thôn này rất cổ quái, ta chỉ là hỏi đường mà thôi, bọn họ trốn tránh ta như nhìn đến mãnh thú hồng thủy gì đó."

Hách phu nhân bất đắc dĩ, đành phải xốc mành xe ngựa lên, được một bà tử nhìn qua tuổi xấp xỉ bà ấy đỡ xuống.

Bà ấy cũng không oán trách xa phu, vừa mới xuyên qua cửa sổ xe, bà ấy đã thấy tình huống cụ thể rõ ràng.

"Ta tự mình đi thử"

Với Hách phu nhân, Mặc Cửu Diệp cũng không phải đặc biệt quen thuộc.

Hắn tổng cộng gặp mặt ba lần, lần đầu tiên là trước khi thành thân với Hách Tri Nhiễm, hắn đi phủ Hách thượng thư đưa sính lễ, khi đó là hai người vợ chồng Hách thượng thư cùng tiếp đãi, ngại với quy củ, hắn vẫn luôn cúi đầu nói chuyện với nhạc phụ, cũng không nâng mắt nhìn nhạc mẫu.

Lần thứ hai là ngày nghênh thú Hách Tri Nhiễm vào cửa, hai vợ chồng Hách thượng thư đứng ở cửa đưa tiễn, Mặc Cửu Diệp chỉ là nhìn bà ấy một cái như vậy, sau đó hành lễ rời đi.

Lần thứ ba lại là ngày bọn họ bị lưu đày, phu thê Hách thượng thư đi tiễn đưa Hách Tri Nhiễm, hắn cũng là ghé vào trên xe ngựa lặng lẽ đánh giá.

Còn có mấy ngày hôm trước hắn đi kinh thành, hắn chỉ là ở nơi xa nghe lén người Hách gia nói chuyện, cũng không nhìn thấy mặt nhạc mẫu.

Bởi vậy, ấn tượng của Mặc Cửu Diệp với nhạc mẫu còn hơi mơ hồ.

Hôm nay Hách phu nhân trang điểm không khác với phú hộ bình thường trong thành, lúc trước hắn nhìn thấy nhạc mẫu đều là bộ dáng ung dung hoa quý, Mặc Cửu Diệp nhận không ra bà ấy cũng là rất bình thường.

Nhưng, nhìn phụ nhân kia tuy không mặc hoa lệ đến cỡ nào, nhưng đoan trang hiền thục kia không làm giả được, bởi vậy hắn có thể kết luận, thân phận của người này không bình thường, hơn nữa nhìn qua cũng không giống ác nhân gì.

Hắn chỉ là có chút không nghĩ ra, Mặc gia và người này có sâu xa gì?

Trong lòng hắn cân nhắc đồng thời, đã đi về phía Hách phu nhân.

Hách phu nhân quay người lại, khi nhìn thấy hai bóng dáng cao lớn xuất hiện trước mắt.

Mặc Cửu Diệp không quen biết nhạc mẫu là bà, nhưng Hách phu nhân lại không xa lạ với hắn.

Lúc trước Mặc Cửu Diệp đi trong nhà đưa sính lễ, bà ấy cố ý đánh giá vài lần, đặc biệt là dáng người đĩnh bạt kia của hắn, ở trong đám người đều đặc biệt dễ thấy.

"Cửu Diệp." Hách phu nhân nhìn đến Mặc Cửu Diệp, nước mắt đều muốn rơi xuống.

Trời biết dọc theo đường đi này bà ấy có bao nhiêu sốt ruột gặp nữ nhi và nữ tế.

Muốn nhìn thấy hoàn cảnh sinh hoạt của bọn họ sớm chút.

Quan trọng nhất chính là, nữ nhi lập tức sắp sinh, bà ấy làm nương này có thể đuổi kịp.

Nghe tiếng gọi, Mặc Cửu Diệp ngây ngốc một lát, rất nhanh phản ứng lại.

"Nhạc mẫu?"

Hắn thử hỏi.

Tuy hắn không nhớ rõ bộ dáng của nhạc mẫu, nhưng với giọng nói này cũng không xa lạ, trước đó không lâu hắn đã từng nghe được ở kinh thành.

Hách phu nhân liên tục gật đầu, nước mắt cũng không chịu khống chế chảy xuống.

"Cửu Diệp, Nhiễm Nhiễm nàng có khỏe không?" Đây là cái đầu tiên bà ấy quan tâm.

Mặc Cửu Diệp tiến lên vài bước: "Nhạc mẫu, Nhiễm Nhiễm nàng rất tốt, nàng nhìn thấy ngài nhất định rất vui vẻ, ta dẫn ngài đi xem nàng." Tống Siêu cũng rất có ánh mắt, hắn ta không nghĩ tới, người tới thôn Tây Lĩnh tìm kiếm Mặc gia lại là nhạc mẫu của cửu gia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK