Hôn nhân hai bên tình nguyện, chứng tỏ tính cách của hai người tương đối hợp nhau, dù sao hôn nhân như vậy cũng tốt hơn cha nương sắp đặt.
Đại ca khó khăn lắm mới thoát khỏi Ngọc quận chúa, nàng là thật lòng hy vọng cuộc đời này của hắn ta có thể sống hạnh phúc.
"Nhiễm Nhiễm, con cũng cảm thấy đại ca con và Lan Nhi thích hợp?" Lúc này trong lòng Hách phu nhân đã bắt đầu d.a.o động.
"Nương, chỉ cần đại ca thích, con thấy chẳng có gì không thích hợp.
Lan Nhi tâm tư tinh tế tỉ mỉ, đối nhân xử thế còn ổn thỏa hơn những đại gia thiên kim trong kinh thành, đừng nhìn nàng ấy chỉ là tỳ nữ bên người Tứ công chúa, trình độ học thức và tâm tư thông thấu của nàng ấy, làm một đương gia chủ mẫu hoàn toàn không thành vấn đề."
Hách Tri Nhiễm cũng không phải ở đây ăn nói lung tung, thời gian Lan Nhi đến Mặc gia không ngắn, tâm tính của nàng ấy như thế nào, không ai thấy rõ hơn Hách Tri Nhiễm.
Hách Tử Minh thấy muội muội nói chuyện giúp mình, chợt trở nên có dũng khí.
Hắn ta đứng lên, trịnh trọng quỳ gối trước mặt Hách phu nhân.
"Nương, từ nhỏ hài nhi đã được phụ thân dẫn theo bên người dạy dỗ, đã thấy nhiều ngươi lừa ta gạt trên quan trường, nhi tử vẫn luôn cho rằng, nhị lão hy vọng con có thể học thành thi lấy công danh để làm vẻ vang cửa nhà Hách gia.
Con cũng vẫn luôn nỗ lực vì phần trách nhiệm này.
Nhưng người và phụ thân không biết, rốt cuộc con muốn một cuộc sống như thế nào. | "
Từ khi tới Tây Bắc, nhìn thấy mỗi ngày người Mặc gia đều tự mình động tay cơm no áo ấm, con thật sự rất ngưỡng mộ.
Nơi này không có đ.ấ.m đá nhau, không có ngươi lừa ta gạt, thứ nhìn thấy chỉ có sự giản dị và cần cù của mọi người.
Nương, nhi tử muốn được người đồng ý, sau này cứ ở lại Tây Bắc, mở một y quán trị bệnh cứu người, bình thản sống hết cuộc đời này."
Hách Tử Minh dứt lời, dập đầu ba cái thật mạnh với Hách phu nhân, sau đó ngửa đầu nhìn phản ứng của đối phương.
Lời nói của Hách Tử Minh xác thực khiến Hách phu nhân chấn động, bà ấy không hề hay biết, nhi tử lại có ý nghĩ như vậy.
Nếu bà ấy không có tới Tây Bắc, có lẽ hoàn toàn không cách nào hiểu được ý nghĩ của Hách Tử Minh, nhưng từ sau khi đến nơi này, bản thân bà ấy cũng bắt đầu không nỡ rời khỏi.
Hách phu nhân không có lập tức bảo Hách Tử Minh đứng dậy, mà là trịnh trọng quan sát hắn ta.
Hách Tri Nhiễm cũng không ngờ đại ca lại có ý nghĩ như vậy, dù sao nguyên chủ nhìn thấy đều là đại ca chăm chỉ lại hiếu học, và vô cùng nghe lời phụ thân.
Hách Tử Minh đã qua tuổi thanh xuân phản nghịch, hơn nữa thái độ làm người của hắn ta không phải vững vàng có chừng mực một cách bình thường, Hách Tri Nhiễm tuyệt đối tin tưởng hắn ta đều là nói lời thật lòng.
Tuy nàng hiểu tâm tư của đại ca, nhưng giờ phút này lại không có mở miệng giúp nói chuyện.
Dù sao Hách phu nhân cũng xuất thân từ đại hộ, rất nhiều tư tưởng sớm đã ăn sâu bén rễ trong lòng bà ấy.
Muốn lập tức xoay chuyển ý nghĩ của bà ấy căn bản là không thể nào, chuyện này chỉ có thể để bản thân bà ấy hiểu rõ một số đạo lý. Nàng làm nữ nhi, nàng cũng không muốn ép nương quá mức, phải cho bà ấy một ít thời gian để suy xét.