Hắn đã đủ thẹn thùng, nếu còn để nữ nhân này thay quần giúp mình, vậy hắn chẳng phải cần tìm một cái khe đất chui vào sao?
Hách Tri Nhiễm căn bản không nghĩ nhiều về mặt này như thế kia.
Dù sao kiếp trước nàng cũng giúp bệnh nhân làm những thứ này không ít.
"Vết thương của chàng mới xử lý xong, vẫn là đừng động đậy bừa bãi, lỡ như lại chảy máu, thì ta bận rộn vô ích rồi."
Mặc Cửu Diệp vẫn kiên trì: "Nam nữ thụ thụ bất thân, ta làm sao có thể để nàng thay quần giúp ta?
Hách Tri Nhiễm nghe vậy, không nhịn được phì cười một tiếng, lời nói ra không thể để ý tới cảm nhận của Mặc Cửu Diệp.
"Phần m.ô.n.g của chàng đều đã bị ta nhìn hết, còn thiếu thay một cái quần sao?"
Mặc Cửu Diệp...
Lúc này trong lòng hắn giống như bị chặn một tảng đá lớn, bị nghẹn đến nỗi suýt nữa một hơi không lên được.
Nữ nhân này đúng là, chuyện không nên nói thì nói việc đó.
Nhưng ngẫm lại, người ta nói cũng không sai, phần mông của mình đã phơi nửa ngày ở đây, nếu hắn còn đẩy ba chặn bốn về việc thay quần, có vẻ hơi già mồm.
"Khụ khụ... Cái... Cái đó, nếu ta còn có thể sống sót, thì nhất định sẽ chịu trách nhiệm với nàng."
Trong lòng Mặc Cửu Diệp, sự việc này tương đương với việc hắn và Hách Tri Nhiễm có thân mật, là một nam tử hán đội trời đạp đất, tuyệt đối không thể để nữ tử chịu thiệt ở chỗ hắn. Hách Tri Nhiễm nghe hắn nói xong, lại không nhịn được bật cười.
Tuy nhiên, nàng cố gắng kiểm soát tiếng cười của mình không bị hạ nhân bên ngoài nghe thấy.
"Ha ha ha... Chàng đừng nghiêm túc như vậy được không, ta chữa thương giúp chàng, hoàn toàn là đạo đức cơ bản nhất của một thầy thuốc, gì mà chịu trách nhiệm hay không, chàng đừng nghĩ nhiều như thế."
Nói thật lòng, Hách Tri Nhiễm chưa từng nghĩ tới tương lai của mình và Mặc Cửu Diệp.
Tuy nàng sùng bái vị anh hùng này, nhưng dù sao hai người cũng mới quen biết, căn bản không hề có tình cảm.
Đối với linh hồn Hách Tri Nhiễm đến từ đời sau này, nàng chỉ đơn thuần muốn Mặc Cửu Diệp có thể sống sót trên con đường lưu đày.
Về phần những thứ khác, mọi thứ tùy duyên.
Có thể nói, Hách Tri Nhiễm vẫn tương đối lý trí trong mối quan hệ với Mặc Cửu Diệp, nàng sẽ không vì đối phương là anh hùng thần tượng của mình, bèn mặc kệ chấp nhận mối quan hệ hôn nhân vốn không thuộc về nàng.
Đương nhiên, nếu hai người có thể nảy sinh tình cảm với nhau trong lúc tiếp xúc, nàng cũng sẽ thử kết giao với Mặc Cửu Diệp, cho đến khi hai người đều cảm thấy đối phương là một nửa mà mình muốn, ở bên nhau cũng chỉ là một chuyện hợp lẽ.
Nhưng trước mắt cũng không phải lúc suy nghĩ những thứ này, ngày sau con đường lưu đày còn rất dài, việc nàng cần nghĩ chính là muốn ứng đối như thế nào.