Kết quả, nàng vừa dứt lời, bên Hách phu nhân lại mất bình tĩnh.
"Cửu Diệp à, Nhiễm Nhiễm chắc chắn sắp sinh rồi, nữ nhân sinh con giống như đi Quỷ Môn Quan một chuyến, con tuyệt đối không được sơ suất."
Tâm trạng mới bình tĩnh lại của Mặc Cửu Diệc bị nhạc mẫu nói như vậy, lại bắt đầu trở nên tung trào.
Tay hắn đang nắm lấy Hách Tri Nhiễm không ngừng run rẩy.
"Nhiễm Nhiễm, có ta ở đây, nàng đừng sợ, ta sẽ không để nàng đi vào Quỷ Môn Quan gì đó đâu."
Mặc Cửu Diệp đúng là càng nói thì mình càng sợ hãi, cho dù lần đầu tiên ra chiến trường cũng chưa từng hồi hộp như vậy.
Dọc theo đường đi, hắn nắm lấy Hách Tri Nhiễm, nói chuyện hơi lộn xộn.
Đây là lần đầu tiên Hách Tri Nhiễm nhìn thấy hắn như vậy, cũng không biết phải nói gì mới có thể khiến cảm xúc của hắn trở nên ổn định.
Tóm lại, thoạt nhìn ba người, chỉ có người đương sự chuẩn bị dỡ hàng như nàng là bình tĩnh nhất.
Về tới tứ hợp viện nhà mình, Hách phu nhân tức khắc dặn dò Lý ma ma đi gọi Mặc lão phu nhân sang đây.
Đối mặt với việc nữ nhi ruột thịt sinh đẻ, Hách phu nhân cảm thấy mình y hệt kiến bò trên chảo nóng, không hề có đầu mối.
Không bao lâu sau, Lý ma ma bèn gọi Mặc lão phu nhân tới đây, còn có các vị tẩu tẩu đi theo bà. Mặc lão phu nhân cũng biết rõ mối nguy hiểm của việc nữ nhân sinh đôi, nhưng người từng đối mặt vô số sóng to gió lớn vẫn sẽ bình tĩnh hơn những người khác rất nhiều.
Bởi trong nhà có phụ nữ có thai chờ sinh, Mặc lão phu nhân sớm đã hỏi thăm rõ ràng, trong thôn có một bà đỡ đẻ, nghe nói có hai mươi mấy năm kinh nghiệm đỡ đẻ.
Tại thời đại này, nữ nhân sinh sản đều là mời bà đỡ đẻ, gia đình phú quý cũng sẽ mời một vị đại phu chờ đợi ở đó, lỡ như sản phụ gặp phải nguy hiểm gì, có đại phu ở đây cũng có thể kịp thời cứu chữa.
Trên đường gấp rút chạy tới, bà đã phái người vào trong thôn mời bà đỡ đẻ tới đây, còn dặn dò Lương Hạo ra roi thúc ngựa vào trong thành mời đại phu.
Lúc này Hách Tri Nhiễm được Mặc Cửu Diệp đỡ ngồi tựa vào giường.
Thật ra giờ phút này nàng cũng không có cảm giác khó chịu gì, có lẽ là ở bên ngoài cả ngày, chỉ là cảm thấy thân thể hơi mệt nhọc mà thôi.
Mặc lão phu nhân ngồi cạnh giường, nắm lấy tay của Hách Tri Nhiễm.
"Nhiễm Nhiễm đừng sợ, ta và mẫu thân của con sẽ luôn ở đây với con."
Hách Tri Nhiễm có thể nhìn ra được, trông ngoài mặt bà bà bình tĩnh, thật ra trong lòng cũng hết sức hồi hộp.
"Nương, con không sợ, chỉ là sinh con thôi, con ổn mà."
Tam tẩu nghe nàng nói như vậy, hai mắt đỏ hoe bước tới.
"Cửu đệ muội, bọn ta đều biết muội vô cùng vất vả, bọn ta đều sẽ kề cạnh muội, chờ hài tử sinh ra cũng không cần muội đi bận tâm.
Trong nhà có nhiều trục lí như thế, mọi người thay phiên nhau chăm sóc, đảm bảo để muội ở cữ thật tốt, cũng sẽ không hề vất vả đâu."
"Đúng vậy Cửu đệ muội, trục lí bọn ta đều có thể giúp muội trông nom hài tử, chỉ là hai người quá ít, bọn ta đều không biết phải bao lâu mới có thể đến lượt đi chăm sóc một ngày." Đại tẩu vì giảm bớt tâm trạng khẩn trương của mọi người, giọng điệu có một ít ý vị trêu ghẹo. Lời này xác thực là có tác dụng không nhỏ, các nữ quyến xôn xao nói mình phải xếp hàng giúp Cửu đệ muội trông hài tử vào ngày đầu tiên.