Lúc này nhị tẩu mới ý thức được, mình vừa mới xuống tay xác thật hơi nặng, vội vàng ngồi dậy.
"Phu quân rất có lỗi, ta không phải cố ý, ta cho rằng chàng đã c.h.ế.t mới có thể như thế..."
Đại tẩu và tam tẩu nhìn thấy Mặc Gia Thành đều đã tỉnh, chắc chắn phu quân nhà mình cũng sẽ không có chuyện gì, luồng khói mù trong lòng kia nháy mắt tiêu tán một nửa.
Lúc này lục ca đặt một chậu nước trong ở trong phòng, bên trong còn có khăn mặt sạch sẽ.
Vài vị tẩu tẩu vừa thấy đã hiểu rõ xảy ra chuyện gì, rối rít tiến lên cầm lấy khăn mặt lau giúp nam nhân nhà mình.
Trong lúc lau, vài vị huynh trưởng đã lục tục tỉnh lại, hơn nữa như Hách Tri Nhiễm nói, có hiện tượng nôn mửa và choáng váng đầu.
Nhóm Tẩu Tẩu càng là hầu hạ bận trước bận sau, từng trải qua mất đi phu quân một lần, ai cũng đều không muốn lại đến một lần nữa, chỉ hy vọng mình tận tâm nhiều hơn, để phu quân nhà mình sớm ngày khang phục.
Hách Tri Nhiễm và Mặc Cửu Diệp cũng không đi xa, nàng dò hỏi tình huống xảy ra trên núi.
Mặc Cửu Diệp nói kỹ càng tỉ mỉ chính mình nhìn thấy một lần.
Hách Tri Nhiễm vui mừng, đồng thời trong lòng hơi áy náy.
Hỏa dược thứ này là nàng đề nghị đi nghiên cứu chế tạo, lúc nghiên cứu chế tạo trình độ nguy hiểm không ai rõ ràng hơn nàng.
Cứ việc nàng đã nhiều lần dặn dò ngũ ca bọn họ chú ý an toàn, nhưng loại chuyện này vẫn không thể tránh.
May mắn chính là, mấy vị huynh trưởng bị thương nhẹ, hơn nữa thông qua miêu tả vừa rồi của Mặc Cửu Diệp, nàng cũng có thể xác định hỏa dược đã hoàn thành toàn bộ, về sau chỉ cần dựa theo tỉ lệ này tiến hành chế tác là được.
Trước mắt quan trọng nhất chính là, phải điều trị tốt thân thể cho mấy vị huynh trưởng.
Nam nhi Mặc gia mỗi người đều thân cường thể tráng, đoán chừng chút vết thương này với bọn họ tới mà nói vấn đề cũng không lớn.
Hách Tri Nhiễm hỏi tình huống rõ ràng, nhìn thời gian cũng không sai biệt lắm, lấy một ít thuốc từ không gian ra, hai người lại trở lại sân của ngũ ca lần nữa.
Chuyện bôi thuốc không cần nàng làm, toàn bộ giao cho Mặc Cửu Diệp đi xử lý là được.
Lần bận việc này là đến chạng vạng, trừ mấy vị tẩu tẩu ở lại chăm sóc cho phu quân nhà mình bị thương ở trong viện ngũ ca ra, người còn lại đã chuẩn bị xong bữa tối.
Bữa tối đặt ở trong viện Mặc lão phu nhân, chủ yếu là vì hoan nghênh Hách phu nhân đã đến.
Mấy huynh đệ Mặc Quân Duệ bọn họ dùng thuốc Hách Tri Nhiễm cho, đã đỡ rất nhiều, nhưng lại không thể lại đây dùng cơm với mọi người.
Hôm nay Hách phu nhân đến đây, cũng chỉ là gặp được các nữ quyến Mặc gia, vốn tưởng rằng cơm chiều có thể nhìn thấy tất cả nam nhi Mặc gia, ai ngờ, bà ấy chỉ có thấy Mặc Trọng Viễn, Mặc Nguyên Sách, Mặc Sơ Hàn và Mặc Tu Yên còn ngồi ở trên xe lăn.
Hai chân của Mặc Kình còn chưa hoàn toàn khôi phục, mỗi ngày Hách Tri Nhiễm giúp đỡ ông thi châm, lại dạy Mặc lão phu nhân giúp ông rèn luyện, hiện giờ đã có thể hoàn toàn duỗi thẳng, chỉ là phương diện đi lại còn không dùng được sức lực.
Nhưng có thể khôi phục thành hiện giờ đã rất tốt, so với một tư thế cuộn tròn thoải mái hơn nhiều. Mặc Kình là được mấy đứa nhi tử nâng đến trước bàn ăn. Nhìn thấy Hách phu nhân, Mặc Kình hơi xấu hổ, không phải bởi vì là quan hệ thông gia với đối phương, mà là trạng thái thê thảm hiện giờ của ông.