Huống chi, bọn họ còn dự định sẽ tiêu diệt Tiết gia sau khi giải quyết xong việc trong cung.
Chỉ cần người cầm quyền Tiết gia chết, bọn họ đương nhiên sẽ hỗn loạn.
Tóm lại, bọn họ sớm đã có kế hoạch trong đầu, nhưng nghĩ đến việc Hách Thượng Thư nếu biết chuyện chắc chắn sẽ lo lắng cho bọn họ, nên cả hai đều ngầm hẹn không nói gì.
Bên trong Phi phủ, không biết có xảy ra việc khẩn cấp nào hay không, Hách Tri Nhiễm và Mặc Cửu Diệp quyết định không tiến vào không gian nghỉ ngơi.
Hai vợ chồng nghỉ ngơi trong phòng khách một ngày, đến thời gian đã hẹn với Phí Nam Vũ, họ cùng nhau đến thư phòng.
Lúc này Phí ma ma đã được người của Phí Nam Vũ đưa đến, từ biểu hiện nhăn nhó của bà ấy có thể nhìn ra được lúc này bà ấy đang rất bối rối.
Tuy nhiên, cả Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm đều tin tưởng vào khả năng làm việc của Phí Nam Vũ, vì hắn ta đã chọn lấy Phí ma ma để chứng minh danh tính của mình, điều đó cho thấy hắn ta đã định trước mọi việc.
Không chần chừ nữa, Hách Tri Nhiễm lấy ngân châm từ trong không gian ra rồi đ.â.m vào Phí ma ma, bà ấy liền bất tỉnh trước mặt Phí Nam Vũ.
Phí Nam Vũ nhìn thấy vậy, đầu tiên là sửng sốt trong giây lát, nhưng sau đó trong lòng hắn ta đã biết rằng tiếp theo mình cũng sẽ được đối xử giống như Phí ma ma.
Để tránh vợ chồng Mặc Cửu Diệp nói quá nhiều, hắn ta đã chủ động đến trước mặt họ.
Trong lòng Hách Tri Nhiễm khen ngợi hắn ta biết thức thời, đồng thời làm hắn ta bất tỉnh rồi đưa vào không gian.
Hai người vẫn như trước lựa chọn đi vào bằng lối đi bí mật. Quốc khố lại bị cướp phá, không thể nào chuyện lớn xảy ra lâu như vậy vẫn chưa bị phát hiện.
Điều rõ ràng nhất chính là tất cả cảnh vệ bên ngoài đã được sơ tán đi.
Kết quả này không có gì đáng ngạc nhiên, hoàng đế được giải cứu trong mật thất, đây là một chuyện lớn đối với bè phái của hoàng hậu.
Trước khi tìm được người, nơi ở của hoàng hậu đang thiếu người canh nhất.
Vì quốc khố đã trống rỗng nên nếu lại để người canh giữ ở đó tiếp sẽ là một sự lãng phí tài nguyên.
Thay vì để một nhóm người canh giữ một căn phòng trống không có gì, tốt hơn là phân công họ vào những vị trí hữu ích khác.
Vì vậy, Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm không cần tốn nhiều công sức rời khỏi quốc khố.
Dọc đường hai người đã tránh né tầm nhìn của cảnh vệ để đi đến tẩm cung của Viên quý phi.
Đến trong sân tẩm cung, Hách Tri Nhiễm thả người ra khỏi không gian, giải trừ cho bọn họ khỏi trạng thái mê man.
Đối với Phí ma ma mà nói, nơi này quen thuộc với bà ấy.
Bà ấy đã sớm quên hỏi làm sao mình lại xuất hiện ở đây mà kinh ngạc nhìn mọi thứ trước mặt.
Phí Nam Vũ bình tĩnh hơn nhiều so với trong tưởng tượng Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm.
"Cửu công tử, đây là tẩm cung của quý phi nương nương sao?"
Mặc Cửu Diệp chỉ vào căn phòng có ánh sáng yếu ớt phía trước nói: "Quý phi nương nương ở ngay kia."
Lời vừa dứt, Phí ma ma đã mở miệng và bắt đầu khóc.
“Quý phi nương nương... Bên ngoài tẩm cung luôn có thị vệ tuần tra, hành vi này của Phí ma ma là vì sợ không thu hút được bọn họ ư!
Dưới tình thế cấp bách, Hách Tri Nhiễm đã dùng con d.a.o đánh gục bà ấy.
Mặc Cửu Diệp xem xét tình hình xung quanh một lát, sau khi thấy không có nguy hiểm gì liền nắm lấy cổ áo của Phí ma ma đi về phía phòng của Viên quý phi.