"Chàng xem, con gấu trúc này vừa có nét giống gấu, vừa có nét giống mèo, hay là gọi nó với một cái tên đáng yêu khác, tên gấu trúc thì như thế nào?"
Mặc Cửu Diệp âu yếm xoa đầu nàng.
"Gấu trúc - cái tên này cũng rất hay."
Lúc này, Hách Tri Nhiễm đã hiểu rằng ở đây quả thực có người biết về gấu trúc.
Vì vậy, nàng quyết định hợp tác với Đường Minh Duệ kinh doanh loại gấu bông này.
Hách Tri Nhiễm kéo Mặc Cửu Diệp bước vào không gian.
Lần này, nàng không có ý định tiếp tục tháo gỡ con gấu bông này nữa, mà mua một cuốn sách dạy làm gấu bông.
Nàng chọn loại gấu bông hình con gấu trúc mà nàng thích và học theo.
Ngoài việc chọn hình con gấu trúc, Hách Tri Nhiễm còn chọn thêm một chú gấu mặc quần áo và một chú vịt nhỏ màu vàng dễ thương.
Tất nhiên, quần áo của chú gấu nhỏ có thể dùng bằng vải thông thường của thời đại này.
Dù sao thì nàng vẫn còn giữ lại một số vải lấy từ kho trong không gian của mình.
Khi mới bắt đầu hợp tác kinh doanh với Đường Minh Duệ, nàng cảm thấy ba loại gấu bông này là đủ rồi.
Hách Tri Nhiễm sao chép bản vẽ của hai con gấu còn lại, sau đó hai người rời khỏi không gian.
Lúc này, các tẩu tẩu đều đang chờ đợi bên ngoài, chỉ chờ Hách Tri Nhiễm lên tiếng là sẽ bắt tay vào làm.
Hách Tri Nhiễm mỉm cười và tập hợp mọi người lại. "Lần này, ta đã tìm ra ba loại gấu bông, đã học được bản vẽ, mọi người có thể làm dựa theo bản vẽ của ta."
Vừa nói, nàng vừa trải những bản vẽ ra và giải thích cho mọi người.
"Trong bản vẽ ta đã đánh dấu kích thước và màu sắc, khi làm mọi người phải tuân thủ nghiêm ngặt không được sai lệch."
Nghe vậy, mọi người vây quanh và xem xét cẩn trọng nội dung bản vẽ.
Khi nhìn thấy hai chữ "gấu trúc" được viết trên bản vẽ, tất cả mọi người đều có chút mơ hồ.
Vẫn là Nhị tẩu lên tiếng hỏi: "Cửu muội, gấu trúc là con gì vậy?"
Hách Tri Nhiễm đơn giản chỉ nói: "Nhị tẩu cứ làm theo bản vẽ của ta, tự khắc sẽ rõ."
Nhị tẩu thiếu kiên nhẫn, càng nóng lòng muốn biết đáp án, Cửu muội càng không nói cho nàng ấy biết.
Vì vậy, nàng ấy đã trực tiếp lấy đi bản vẽ gấu trúc.
"Bản vẽ này ta lấy về nghiên cứu, trước trời tối nhất định ta sẽ làm ra một con gấu bông thỏa mãn trí tò mò của mình."
Lời của Nhị Tẩu nói khiến cho tất cả mọi người đều bật cười.
Đại tẩu và Triệu thị cũng bước tới lấy hai bản vẽ còn lại về nghiên cứu.
Sau khi sắp xếp xong mọi chuyện, Hách Tri Nhiễm lại trở nên rảnh rỗi.
Lúc này, các tẩu tẩu đang dốc lòng làm gấu bông, Hách Tri Nhiễm chỉ có thể tự mình chuẩn bị bữa trưa cho mọi người.
Vẫn là Mặc Cửu Diệp giúp nàng nhóm lửa.
Ngay khi nàng đang bưng món đầu tiên lên, Mặc Cửu Diệp liền đứng dậy.
"Người hộ tống Phí ma ma đã trở về rồi, ta đi xem chút."
Hách Tri Nhiễm nhìn về phía Mặc Cửu Điệp rời đi, quả nhiên, Tống Siêu và Vương Đại Lực đang đợi hắn ở một góc khuất phía xa. Mặc Cửu Diệp chỉ nói với họ một lúc đã vội vàng quay trở lại.
Không đợi Hách Tri Nhiễm hỏi, hắn đã chủ động kể lại chuyện hộ tống Phí ma ma.
"Họ nói, may có thuốc nhuộm mà nàng đưa nên trên đường hộ tống Phí ma ma đã tránh được sự truy lùng từ phía người của Nam Kì."
Phí ma ma đã nhuộm tóc màu đen để tránh khỏi sự truy lùng và đã an toàn đến kinh thành.
Hách Tri Nhiễm vừa nấu ăn vừa hỏi: "Có đưa người đến tận nơi của Phí Nam Vũ không?”
Mặc Cửu Diệp gật đầu: "Khi họ đến kinh thành, Phí Nam Vũ đã đi cùng Nam Kì đến huyện Đông Phong để cứu trợ thiên tai và vẫn chưa quay trở về."