Cơm chiều xong, Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm cùng nhau giao của hồi môn đã để vào trong một hộp gỗ tinh xảo cho Mặc Hàm Nguyệt.
"Hàm Nguyệt, đây là của hồi môn trong nhà chuẩn bị cho muội, muội nhìn xem có thích hay không." Hách Tri Nhiễm đẩy hộp gỗ nhỏ đến trước mặt Mặc Hàm Nguyệt.
Mặc Hàm Nguyệt nhìn thấy người nhà đưa tứ hợp viện còn có ruộng đất, trong lòng đã hơi áy náy.
Hiện giờ Mặc gia không giống lúc ở kinh thành, mỗi ngày nàng ấy tham dự lao động có thể chứng kiến mọi người trong nhà kiếm tiên không dễ dàng.
Vì hôn sự của nàng ấy, tất cả mọi người trong nhà ra tiền xây tứ hợp viện làm của hồi môn cho nàng ấy, ngay cả bài trí và đệm chăn bên trong đều là tốt nhất.
Quy cách này không thể kém hơn những nhân gia huân quý kinh thành đó ngược lại cấp bậc càng cao hơn.
"Cửu tẩu, trăm triệu không được, các tỷ đã đã cho ta đủ nhiều rồi, những thứ này ta không thể muốn."
Đây là lời phát ra từ nội tâm của Mặc Hàm Nguyệt, nàng ấy không muốn người nhà tiêu phí nhiều vì nàng ấy.
Nói xong, nàng ấy đẩy hộp gỗ trở lại trước mặt Hách Tri Nhiễm.
"Cửu tẩu, những thứ này muội thật sự không thể nhận, giữ lại cho tiểu chất tử của muội thú thê."
Lời này chọc Hách Tri Nhiễm cười: "Sao muội biết là tiểu chất tử mà không phải tiểu chất nữ?"
"Là tiểu chất nữ cũng tốt, giữ lại những thứ này cho các nàng làm của hồi môn tương lai." Ở trong lòng Mặc Hàm Nguyệt, mặc kệ cửu tẩu sinh là ai, nàng ấy đều sẽ thích.
Lúc này, Mặc lão phu nhân cũng mở miệng.
"Hàm Nguyệt có một cái viện to như vậy làm của hồi môn, đã đủ thể diện, trang sức này vẫn là không cần cho."
Nói đến cái này, Mặc lão phu nhân cũng hơi áy náy.
Lúc trước bà ấy gả cho Mặc Kình, của hồi môn cũng mang theo không ít.
Chỉ tiếc hàng năm nam nhi Mặc gia chinh chiến bên ngoài, tài vật bọn họ nhận được toàn bộ dùng để tiếp tế những binh lính với người nhà thương vong đó, trong nhà không nói rỗng tuếch, cũng không phải bộ dáng nội tình thâm hậu ở trong mắt người ngoài này.
Về sau, nam nhi Mặc gia lần lượt truyền tin tức c.h.ế.t trận về, Mặc lão phu nhân không muốn nhóm nữ nhi tức thủ tiết đến khổ, đã lục tục đem chính mình của hồi môn trợ cấp đến công trướng thượng.
Nhóm tẩu tẩu hiểu chuyện, thấy bà bà vì sinh hoạt không có trở ngại của các nàng, lại cầm của hồi môn của mình ra, các nàng cũng không cam lòng yếu thế, rối rít trợ cấp của hồi môn về nhà.
Khi đó Mặc Cửu Diệp bên ngoài chinh chiến hàng năm, cũng không biết tình huống trong nhà, phân toàn bộ chiến lợi phẩm có được cho những tướng sĩ cùng nhau vào sinh ra tử đó.
Dẫn tới trước kia Hách Tri Nhiễm ở Mặc gia bị xét nhà lưu đày dọn đồ vật vào không gian, không dọn được đồ vật gì đáng giá.
Điều này cũng là nguyên nhân Mặc lão phu nhân áy náy trong lòng.
Nữ nhi của mình xuất giá, lẽ ra hẳn là do bà người làm mẫu thân này phụ trách chuẩn bị của hồi môn cho nàng ấy.
Nhưng hôm nay đừng nói của hồi môn, nếu không có cửu nhi tức vẫn luôn lo liệu, chỉ sợ cả nhà ngay cả cơm đều ăn không đủ no.
Hiện tại cửu nhi tức lại chuẩn bị một tráp trang sức cho nữ nhi, cái này khiến cho bà người làm nương này sao mà chịu nổi?
"Vốn dĩ những việc này đều là ta người làm nương nên chuẩn bị đồ vật, hiện giờ ta cũng không bản lĩnh này, còn muốn để con người làm tẩu tẩu đi làm, ta không đành lòng.
Nhóm tẩu tẩu thấy thế, cũng rối rít tiến đến, bà bà nói các nàng chỉ đồng ý một nửa.