Thay vì gióng trống khua chiêng đi nhiều người như thế kia, chỉ bằng cứ theo lời Cửu đệ nói, đệ ấy đi tìm hiểu một phen hãy định đoạt.
Cửu đệ nuôi Tiểu Bạch kia cũng xác thực lợi hại, từ kinh thành đến tây bắc đi về nhiều nhất là bốn ngày, chúng ta chỉ cần nghe theo sự sắp xếp của Cửu đệ, nhận được tin tức của đệ ấy mới hành động cũng không muộn."
Nói thẳng ra mặc dù hành động lúc này của Mặc gia là để bảo vệ thành viên trong nhà mình nhưng nếu người ngoài nhìn vào thì thấy chẳng khác gì tội đại nghịch bất đạo.
Nam nhi Mặc gia ai cũng có một trái tim trung thành với nước, mặc dù bây giờ đã lưu lạc đến mức này nhưng nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì không ai muốn tạo phản cả.
Nhưng bất đắc dĩ, tình thế cấp bách, bọn họ cũng chỉ có thể cố gắng hết sức bảo vệ an toàn cho nhà mình.
Trong lòng Mặc Kình đang rất do dự, thấy bốn nhi tử nhà mình đều nói như vậy, ông lập tức gõ thước.
"Được, làm như Cửu Diệp nói đi, con đưa Hách thị vào kinh những người khác ở Tây Bắc chờ tin tức của con."
Mặc Cửu Diệp vốn nghĩ rằng sẽ phải phí một phen miệng lưỡi để thuyết phục người nhà để hắn đưa Hách Tri Nhiễm vào kinh một mình, không ngờ lại dễ dàng thông qua như vậy.
Cho dù như vậy thì hắn cũng không quên chuyện được của Hách Tri Nhiễm. "Phụ thân, còn có một chuyện nhạc mẫu của con bà ấy còn chưa biết chuyện Nhiễm Nhiễm đi vào kinh cùng con, chuyện này con muốn trước khi chúng con vào kinh thì đừng để bà ấy biết."
Đây cũng là ý của Hách Tri Nhiễm, lần trước nàng không phản bác lại Hách phu nhân bởi vì nàng biết tính tình của đối phương, sợ nàng sẽ nguy hiểm nên đương nhiên sẽ không đồng ý cho nàng vào kinh.
Cho dù Mặc Cửu Diệp không nói thì bản thân nàng cũng phải nhắc nhở một phen.
Làm phụ mẫu, sao Mặc Kình có thể không hiểu tâm tình của Hách phu nhân chứ?
Ông bất đắc dĩ thở dài.
"Aiz, tạm thời sẽ không công khai chuyện này ra ngoài, đợi sau khi các con rời đi ta sẽ nghĩ cách để trấn an bà thông gia."
Có Mặc Kình cam đoan, Hách Tri Nhiễm biết sẽ không có gì phải lo lắng nữa.
"Vậy đến lúc đó làm phiền mọi người chiếu cố mẫu thân và đại ca con một chút."
Chuyện hai phu thê vào kinh đã bàn bạc cả ngày, Mặc Cửu Diệp đành phải vội vàng xử lý ổn thỏa toàn bộ việc trong nhà.
Rời khỏi viện của Nhị lão, hắn phải đi tới chỗ Hồ Thông.
Nếu là ngày thường, lúc này Hồ Thông sẽ không có ở nhà, bây giờ việc làm ăn của hắn ta có thể nói là hô mưa gọi gió, chẳng những bản thân kiếm được không ít lời mà còn chia hoa hồng cho Hách Tri Nhiễm, con số cũng rất khả quan.
Mọi người thấy hắn ta xây nhà chẳng những đẹp mà lại còn có nhiều công dụng, một truyền mười mười truyền trăm chuyện làm ăn liên tục tìm tới cửa, thế nên hắn ta đã nhận việc trong tay trước sang đông rồi.
Hôm qua Hồ Thông vừa mới nhận một vụ làm ăn lớn là giúp một phú hộ của Doãn Thành xây một căn tứ hợp viện lớn, cấu tạo của tứ hợp viện gần giống Mặc gia, khác biệt duy nhất chính là không có cửa kính.
Ngày trước Hồ Thông xây tứ hợp viện lớn nhỏ căn bản đã nhất trí với Mặc gia, lần này người ta muốn dựa theo kiểu dáng này xây một cái lớn hơn gấp đôi, vì bố cục phải chuẩn xác nên hôm nay hắn ta ở nhà quy hoạch lại bản vẽ một lần nữa.