Trước cửa vẫn có rất nhiều người qua lại, nhưng nguyên bản cổng phủ Hộ Quốc Công không còn ở đó nữa.
Hắn vốn tưởng rằng Thuận Vũ Đế sẽ chỉ tạm thời phong ấn phủ này, nhưng điều mà Mặc Cửu Diệp không ngờ tới chính là sân viện đã bị thay đổi.
Trên cánh cửa cao sơn đỏ có một tấm bảng mới toanh có viết hai chữ "Phí phủ”.
Điều đầu tiên Mặc Cửu Diệp nghĩ đến chính là Phí Nam Vũ, nghe Mạnh Hoài Ninh nói rằng Phí Nam Vũ hiện giờ được Nam Kỳ coi trọng, xem hắn ta như chính cánh tay phải của mình.
Trong ba người con trai của Thuận Vũ Đế, Nam Hằng thì đã c.h.ế.t ở Diêm Hồ, Nam Thụy thì sống ẩn ở thôn Tây Lĩnh, và hiện tại chỉ có một hoàng tử là Nam Kỳ là còn ở kinh thành.
Hơn nữa, Nam Kỳ đã tích lũy được rất nhiều mối quan hệ thân thiết trong những năm qua, và bây giờ hắn ta đúng ra đang ở trạng thái tốt nhất.
Với địa vị hiện tại của Nam Kỳ, việc cho người dưới chướng của hắn một nơi ở tốt hơn chắc chắn cũng không có vấn đề gì.
Mặc Cửu Diệp không muốn cảm thấy ủy mị ở đây, chỉ đứng nghe ngóng một chút liền chuẩn bị rời đi.
Không ngờ vừa quay người lại thì cửa đã mở ra.
Phí Nam Vũ trông rất uy nghiêm, rất có khí chất của một người có địa vị cao, đi cùng với người hầu và mấy tên lính canh.
Mặc Cửu Diệp giả vờ đi ngang qua đây, đi về hướng Cửu Vương Phủ, nhưng tốc độ lại cực kỳ chậm.
Hắn nghe thấy có người đang nói chuyện với Phí Nam Vũ ở phía sau.
"Đại nhân, Kỳ Vương cũng quá là quá đáng rồi, sinh thần của Cửu Vương gia mà ngài cũng phải đích thân chuẩn bị quà, đây không phải là quá mức cần thiết sao?"
Phí Nam Vũ giơ tay ngăn tên tiểu tử này lại.
"Đừng nói nhảm, vương gia làm như vậy cũng chính là chứng tỏ ngài đã tin tưởng ta.
Lời phàn nàn của tên bị chặn lại, hắn lập tức im lặng.
Mặc Cửu Diệp đi một đoạn không xa không gần trước mặt Phí Nam Vũ, cũng không nghe thấy lời bọn họ nói nữa.
Kỳ thật hắn cũng không biết vừa rồi Phí Nam Vũ cùng tên tiểu tử đó là cố ý nói ra chuyện này.
Gần đây Thuận Vũ Đế đã thể hiện ra trước triều đình ý định phong Nam Kỳ làm thái tử, những người từng đi theo Nam Hằng giờ đây cũng đã từ bỏ rất nhiều.
Đặc biệt là khi Nam Kỳ được phong làm thái tử, họ muốn phản đối nhưng không †ìm được lý do thích hợp.
Dù sao Hằng Vương đã mất tích hơn nửa năm, Thụy Vương càng vô dụng, kể từ khi Đế phi nương nương qua đời, nghe nói hắn cũng biến mất.
Hoàng đế cũng không hề lo lắng về việc mất đi đứa con trai này, hiện tại trong triều có Kỳ Vương thống trị, việc hắn sẽ trở thành hoàng đế tiếp theo của vương triều Đại Thuận đã trở thành một sự thật không thể chối cãi.
Vì lý do này, hầu hết các quan đại thần từng theo đuổi Hằng Vương đều đã chuyển sang bên phe phái của Nam Kỳ.
Nam Kỳ lúc này càng thêm kiêu ngạo, theo lời của Hách Chi Nhiễm, hắn đang trên đà đỉnh cao...
Phí Nam Vũ, từng là người được tin cậy và trọng dụng nhất, giờ cũng không còn được tin tưởng như trước nữa khi hắn nghe được những lời bàn tàn.
Tuy nhiên, trong thâm tâm hắn biết Phí Nam Vũ có tài lớn, hắn không nỡ vứt bỏ một người như vậy.
Sở dĩ đưa cho Phí Nam Vũ phủ Hộ Quốc Công cũ là để khiến hắn nghĩ rằng mình có vẻ coi trọng hắn, nhưng hắn không biết rằng Nam Kỳ chỉ muốn nhắc nhở hắn chuyện đã xảy ra với Mặc gia. Phí Nam Vũ thông minh đến mức tự nhiên có thể hiểu được mục đích của Nam Kỳ. Hắn ta giả vờ bối rối và cảm ơn Nam Kỳ rất nhiều vì đã cho hắn ta một biệt phủ đẹp như vậy.