"Không ngại, bổn vương đối với những thứ này cũng xem nhẹ."
Mặc Cửu Diệp có thể nhìn ra được tình hình của Đức phi thật sự không tốt, giờ phút này cũng bất chấp suy nghĩ lời nói của Nam Thụy.
"Thụy vương tạm thời ở chỗ này nghỉ ngơi, sau đó ta sẽ thông báo người nhà tới chiếu cố, ta hiện tại phải đi ra ngoài liên hệ với vị cao nhân kia."
Mặc Cửu Diệp nói xong, lập tức đi tới phòng Mặc lão phu nhân, đơn giản nói rõ ràng chuyện Nam Thụy cùng Đức phi tới cùng với mục đích chuyến đi này của bọn họ, hơn nữa tạm thời nhờ mẫu thân hỗ trợ chiêu đãi một phen.
Lập tức hắn nhanh chóng quay về phòng, báo việc này cho Hách Tri Nhiễm.
Hách Tri Nhiễm mấy ngày gần đây nghỉ ngơi rất tốt, thân thể đã không còn cảm giác không thoải mái, chỉ là người nhà quá coi trọng nàng, cái gì cũng không cho nàng làm, thế cho nên mỗi ngày nàng chỉ có thể ngoan ngoãn ở trong phòng mình dưỡng thai.
Vừa rồi nàng nghe được bên ngoài tiếng vó ngựa, lập tức xuyên qua cửa sổ xem xét, đã thấy được Nam Thụy đến.
Để tiện sau đó dùng thân phận vị cao nhân giải cổ kia xuất hiện, nàng lựa chọn tạm thời không lộ diện, đến lúc đó có thể nói nàng đang dưỡng thai.
Tình huống như vậy, không ra khỏi cửa gặp khách hoàn toàn có thể nói thông suốt.
"Ta vừa nhìn qua cửa sổ thấy tình hình Đức phi cũng không lạc quan." Hách Tri Nhiễm nói.
Chính xác là như thế, rõ ràng chỉ có hơn năm mươi tuổi, nhìn qua giống như lão phụ tuổi xế chiều, hơn nữa còn bị vây trong trạng thái hôn mê. Điểm này trước khi Hách Tri Nhiễm không giúp Đức phi kiểm tra cụ thể cũng không thể phán đoán nguyên nhân.
Xem ra, người giải cổ thần bí phải sớm xuất hiện mới được.
Hách Tri Nhiễm nghĩ, mặc kệ Nam Thụy có tâm tư gì khác hay không, nếu đã đưa Đức phi tới nơi này, nàng cần phải giữ mạng Đức phi.
Đức phi có thể nói là điểm yếu duy nhất của Nam Thụy, chỉ cần có Đức phi ở đây, nàng có thể kiềm chế được Nam Thụy.
Nàng tiếp tục nói: "Ta lập tức ra ngoài, xuống chân núi chờ chàng."
Mặc Cửu Diệp biết, nàng muốn vào trong không gian trang điểm một phen.
"Được, nàng cẩn thận xuống chân núi chờ ta, ta cùng Nam Thụy chu toàn một chút rồi ra cửa."
Hách Tri Nhiễm sửa sang lại một phen, thừa dịp sân không có ai đi về phía chân núi, Mặc Cửu Diệp giả vờ muốn ra ngoài, đến sương phòng chào hỏi Nam Thụy.
Lúc này Mặc lão phu nhân đã ở trong sương phòng, đang nói chuyện với Nam Thụy.
Mặc Cửu Diệp nghe bọn họ nói đều là đề tài mình muốn tìm hiểu, lập tức không vội vã rời đi.
Dù sao Nhiễm Nhiễm ở dưới chân núi có thể tiến vào không gian nghỉ ngơi, hắn không cần vội vã chạy tới.
"Thụy vương điện hạ nói Đức phi nương nương nổ c.h.ế.t rời khỏi hoàng cung?" Mặc lão phu nhân hiển nhiên có chút khiếp sợ.
Chuyện nổ c.h.ế.t bà không phải chưa từng nghe nói qua, chỉ là loại dược vật có thể làm cho người ta giả c.h.ế.t này thật sự rất trân quý, chưa từng thấy có ai sử dụng qua.
Nhắc tới để mẫu phi nổ chết, Nam Thụy hiển nhiên có chút áy náy.
"Mẫu phi đã chán ghét cuộc sống trong cung, bà đã sớm muốn rời khỏi nơi ăn thịt người không thấy xương cốt kia. Ta đã nghĩ, có thể thừa dịp lần này mang mẫu phi xuất cung giải cổ, để cho bà vĩnh viễn biến mất, về sau trong vương triều Đại Thuận không còn Đức phi nương nương nữa.