Mục lục
Con Rể Quyền Quý
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1545:


Đứng sau Cục Chín là giới chính phủ của Đông Hòa. Mà giới chính phủ thì có lượng tài sản kếch xù đến mức nào đây?


Về phần Hội Thần n, đừng nói là hàng chục nghìn tỷ, dù hàng trăm nghìn tỷ cũng có, muốn lấy ra thì có thể lấy được ngay. Tổ chức kéo dài hàng nghìn năm này có thế lực hùng hậu ở khắp các quốc gia trên thế giới, lượng tài sản của họ là thứ mà người khác không thể tưởng tượng nổi..


Nghe Andre nói thế thì Bạch Bào Nhân trả lời: “Chúng tôi nhất định phải có được mảnh đất này”


Andre trâm ngâm: “Được, vì nể mặt nên tôi có thể cho anh mảnh đất này. Nhưng bên ngoài còn một mảnh đất khác, anh không được nhúng tay vào.”


“Được” Bạch Bào Nhân đáp.


Người bên ngoài không hiểu được ý nghĩa trong cuộc nói chuyện của họ, chỉ biết rằng họ đang giao dịch với nhau.


“Được, vậy miếng đất này là của anh. Tôi sẽ tăng giá lần cuối là một triệu hai trăm nghìn tỷ. Nếu anh ra giá cao hơn tôi ba trăm triệu thì mảnh đất này sẽ là của anh” Andre cười.


“Một triệu năm trăm nghìn tỷ” Bạch Bào Nhân lại tăng giá lên như đang muốn nói với Andre rằng bọn họ không sợ anh ta khiêu chiến.


Sau khi Bạch Bào Nhân hét giá một triệu năm trăm nghìn tỷ thì Andre không nói lời nào nữa.


Chờ một hồi lâu, đấu giá viên mới run rẩy cầm chiếc búa gỗ gõ xuống.


Một triệu năm trăm nghìn tỷ, giao dịch thành công!


Một triệu năm trăm nghìn tỷ…


Mức giá này là điều không thể tưởng tượng nổi với những thương nhân đang có mặt ở đây.


Hôm nay Tập đoàn Nhất Lâm rao bán mảnh đất rộng chưa đến năm mươi nghìn mét vuông ở thành Châu Xuyên cũ kỹ này với giá một triệu năm trăm nghìn tỷ. Chuyện gì đang xảy ra vậy?


Nếu tính ra thì trung bình mỗi mét vuông đất bán được hơn ba mươi tỷ. Đây chắc chắn là mảnh đất đắt nhất trong lịch sử, không đâu sánh bằng. Ngay cả căn nhà đắt nhất thế giới cũng chẳng là gì khi so với mảnh đất này.


Trương Thác ngồi trên sô pha nghe giá giao dịch cuối cùng thì khóe miệng mới hiện lên một nụ cười.


Trương Thác biết một triệu năm trăm nghìn tỷ đối với hai thế lực này không là gì cả vì nếu đã muốn khiêu chiến thì mấy nghìn tỷ cũng chỉ là chuyện bình thường thôi. Nhưng đây không chỉ đơn giản là một cuộc chiến một đấu một. Chuyện Trương Thác làm chỉ là cung cấp một sân chơi để hai thế lực tự tham gia, thu được lợi nhuận hay không không quan trọng, quan trọng là hai thế lực này đều nợ Trương Thác một ân tình.


Một lúc sau Lâm Ngữ Lam mới hoàn hồn lại, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy hưng phấn: “Ông xã, là một triệu năm trăm nghìn tỷ đó, em không năm mơ đấy chứ?”


“Không đến mức đấy ấy chứ?” Trương Thác nhìn Lâm Ngữ Lam bằng ánh mắt kỳ lạ: “Nếu em thích, anh sẽ nhờ Ferreth chuyển thêm cho em một triệu năm trăm nghìn tỷ nữa cho tròn số”


“Không, hai chuyện này không giống nhau” Lâm Ngữ Lam lắc đầu: “Ông xã à, thứ anh cho em và thứ mà chúng ta kiếm được từ người khác là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau”


“Hai khái niệm gì cơ?” Trương Thác ngẩn người, theo anh thì tiền là vô tận, tiêu không bao giờ hết.


“Vậy là anh không hiểu rồi” Lâm Ngữ Lam nheo mắt cười: “Em đã nhìn trúng một vài dự án. Bây giờ thì em có thể đầu tư hết vào đó được rồi, còn mấy cái lần trước…”


Trương Thác nhìn Lâm Ngữ Lam ngồi lẩm bẩm, thỉnh thoảng nụ cười lại hiện lên trên khuôn mặt cô thì đáy lòng anh cũng ấm lên, chỉ cần có thể khiến cô vui vẻ thì việc gì cũng không quan trọng nữa.


Trong phòng của đám người Tổng giám đốc Ngô, vẻ mặt ai cũng ngây ngốc. Nói một cách chính xác thì mảnh đất có giá trên trời ngày hôm nay, phần lớn đều do họ đứng tên.


Nhưng hiện giờ trong túi mỗi người họ đều có một tờ giấy thỏa thuận. Thỏa thuận đó đã được ký vào chiều nay, trong đó ghi rõ rằng dù họ bán đấu giá mảnh đất này bao nhiêu tiền thì Tập đoàn Nhất Lâm cũng sẽ trả cho họ số tiền theo giá thu mua ban đầu.


Một giá là mười lăm triệu chín trăm nghìn một mét vuông, còn giá kia là hơn ba mươi tỷ một mét vuông, sự chênh lệch giữa hai con số này thực sự không thể diễn tả nổi.


Vừa rồi bọn họ chế giễu Trương Thác, bảo anh là một đứa không có não vì vốn dĩ họ cho rằng miếng đất này chỉ có thể bán với giá cao nhất là hơn mười hai triệu một mét vuông, nhưng sự thật lại giống một bàn tay, hết cái tát này đến cái tát khác vả vào mặt họ khiến họ vô cùng xấu hổ.


Hiện giờ đối với đám người Tổng giám đốc Ngô mà nói, điều quan trọng nhất không phải là xấu hổ hay không mà là mảnh đất trong tay họ đang có giá hơn ba mươi tỷ một mét vuông, nhưng họ sắp bán lại cho Tập đoàn Nhất Lâm với giá chỉ mười lăm triệu chín trăm nghìn một mét vuông. Quan trọng nhất là trước đó Trương Thác cũng đã hỏi họ có muốn được trả bằng giá đấu thầu lúc đó không, nhưng họ đã tự lựa chọn cái giá mà mình đưa ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK