Cái bệ đá sẽ còn phát sáng sao?”
Bệ đá này vốn là xác của con yêu thú, chỉ là nó bị Toàn Cảnh Thiên thay đổi cách gọi mà thôi.
Trương Thác trợn trắng mắt, vừa rồi nhìn biểu cảm của người đàn ông trung niên kia, anh có thể xác định rằng, bệ đá này là một báu vật, đại biểu cho cái gì, là người thừa kế của thành cổ Lâu Lan, thiên phú của Toàn Cảnh Thiên cũng sẽ không chênh lệch nhiều lắm. Nhưng vì sao khi nấy, anh lại không thể gây ra bất cứ phản ứng nào ở trên bệ đá? Mà nghe lời người kia nói, là cơ thể của anh không hấp thụ được linh khí sao?
Phương pháp luyện khí của Trương Thác có sự khác biệt so với người khác. Mặc dù anh đã đạt tới Cảnh giới Phú Thần, nhưng phương pháp vận khí của anh là trực tiếp hấp thụ khí ở bên ngoài, nói cho cùng, quả thực là nó không hòa hợp với người khác, cũng không có cảm giác linh khí ở khắp cơ thể.
Trương Thác im lặng nhìn bệ đá phát ra ánh sáng, trong lòng cảm thấy rất buồn phiền.
Mặt khác, Toàn Cảnh Thiên tạo ra được phản ứng lớn ở trong bệ đá như vậy, anh ta không ngờ mình lại có thiên phú với việc này, cảm thấy rất mừng rỡ. Hiện tại, anh chỉ muốn biết bệ đá này phát sáng đến khi nào?
“Ha ha ha! Chúc mừng Toàn thiếu hiệp! Chúc mừng! Trình độ cao nhất, thế gian hiếm gặp! Thế gian hiếm gặp nha!”
Sở Trang Nguyên cười lớn đi vào từ cửa hang.
Sau lưng của Sở Trang Nguyên còn có rất nhiều người đi theo, bọn họ ai cũng nhao nhao náo nhiệt nói chúc mừng.
“Toàn thiếu hiệp, ngài cảm thấy thế nào?” Sở Trang Nguyên đi lên phía trước, nói chuyện với Toàn Cảnh Thiên, mà trong lời nói của ông ta, người ta có thể cảm nhận được sự lấy lòng.
Bởi vì Sở Trang Nguyên biết rõ bệ đá này đại biểu cho cái gì, chỉ cần có tư chất này kết hợp với tu luyện tốt, đợi một thời gian sau, chắc chắn ông ta có thể làm chủ toàn bộ thế giới Thần Ẩn! Nếu như người khác biết được loại tư chất này, e rằng họ sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào mà cướp lấy! Nếu như bị cướp đi như vậy, không phải là ông ta bị lỗ rồi sao?
“Cảm thấy thế nào sao?” Toàn Cảnh Thiên gãi gãi ở sau gáy, rồi lại vuốt cái bụng tròn của mình: “Chính là cảm thấy có chút đói bụng.”
“Ha ha ha! Ngài còn trẻ, khẩu vị tốt cũng là chuyện bình thường. Nào, nhanh chóng đi chuẩn bị một bàn ăn thịnh soạn.
Hôm nay, tôi với Toàn thiếu sẽ không say không về” Sở Trang Nguyên vung tay lên sai khiến đám thuộc hạ. Có thể lấy được loại tư chất này thì một chút đồ ăn đó có đáng là gì! Chỉ cần có thể giữ người ở lại, dù có phải gả con gái của mình cho anh, ông ta cũng không cảm thấy có một chút nuối tiếc nào cả!
Sở Trang Nguyên nhiệt tình ôm lấy bả vai của Toàn Cảnh Thiên, phớt lờ đi Trương Thác đang đứng ở bên cạnh. Hai giây sau, ông ta mới quay về phía của Trương Thác, mở miệng nói: “Cái này, Trương thiếu, ngài cũng không cần phải cảm thấy sốt ruột, loại năng lực này cũng không thể đại biểu cho cái gì cả, chỉ cần ngài chăm chỉ luyện tập là đã có thể bù đắp vào rồi. Đi thôi! Cùng uống với nhau hai chén nào!”
Sở Trang Nguyên khoác nốt bên tay còn lại lên bả vai của Trương Thác, ba người cùng đám thuộc hạ ở phía sau đi ra khỏi hang động.
Nếu Trương Thác không đi cùng với Toàn Cảnh Thiên, có lẽ bây giờ, Sở Trang Nguyên đã hoàn toàn phớt lờ anh đi rồi.
Đầu tiên, Sở Trang Nguyên sắp xếp nơi ở cho hai người.
Nếu vừa rồi, Trương Thác và Toàn Cảnh Thiên chỉ ở trong một ngôi nhà có một phòng khách hai phòng ngủ, thì nơi ở mới này, chính là một cái biệt thự!
Đây thực chất là một cái hang động được đục thành hai tầng, đồ dùng bên trong đều được làm băng gỗ thật, cách bài trí rất xa hoa, lộng lẫy, bên cạnh đó còn có rất nhiều đồ trưng bày làm bằng ngọc. Thậm chí, còn có hai cô gái trẻ phụ trách chăm lo cho đời sống sinh hoạt hằng ngày của hai người.
Trương Thác biết, tất cả những điều này đều là chuẩn bị cho Toàn Cảnh Thiên, trước đó, anh không thể nghĩ rằng, nhờ có Toàn Cảnh Thiên mà anh lại có thể hưởng thụ một cuộc sống thoải mái, đầy đủ như vậy.
Đối với những thứ này, thực ra, Toàn Cảnh Thiên cũng để tâm tới chúng cho lắm, bây giờ, anh chỉ muốn biết một chuyện duy nhất đó là khi nào thì anh có thể ăn.