“Trận Pháp Linh Khí sẽ dẫn tới động đất sao?” Trương Thác giống như lẩm bẩm hỏi.
“Không đâu”
Giọng nói khàn khàn từ sau lưng Trương Thác vang lên, Ma Y từ sau lưng Trương Thác đi ra: “Trừ khi phía dưới Trận Pháp Linh Khí này có thứ gì, linh khí giữa đất trời dần dần tụ tập, dẫn tới thứ gì đó phía dưới xảy ra thay đổi, ừm… giống như một lò phản ứng năng lượng, sau khi có đủ năng lượng thì sẽ vận chuyển lại, mà linh khí chính là năng lượng này”
Trương Thác nhún vai: “Có thể sử dụng linh khí làm năng lượng, là sản phẩm của thời đại nào?”
“Ai biết, tôi lại không phải người sống mấy trăm năm” Ma Y lắc đầu: “Mấy ngày nay tôi vẫn luôn ở đây, phản ứng dưới mặt đất mãnh liệt hơn trước đó rất nhiều, chẳng qua bây giờ mà nói thì một chốc cũng sẽ không xuất hiện tình huống gì, động đất vừa rồi có lẽ là tổng hợp năng lượng mấy tháng này tụ tập, hai ta không xử lý được những việc này, tôi muốn chờ người của Đảng Cục Chín, có lẽ sắp đến rồi”
“Nhắc tào tháo thì tào tháo đã đến” Trương Thác đột nhiên xoay người, nhìn về một phương hướng khác.
Có hai người, một nam một nữ đi về phía này.
“Tham kiến vua Địa Ngục”
Một nam một nữ này đều hơn bốn mươi tuổi, sau khi họ đi tới thì khách khí chào hỏi Trương Thác.
“Ha ha, đây là lần đầu tiên tôi thấy người của Cục Chín khách khí với tôi như vậy” Trương Thác nở nụ cười nhìn hai người đang đi tới.
Một nam một nữ này cũng đang nhìn Trương Thác, khi bọn họ phát hiện trên người Trương Thác không có vết tích gì liên quan đến khí, đều hít một ngụm khí lạnh.
Một người luyện khí, nhìn không ra khí trên người đối phương, chỉ có hai loại khả năng, thứ nhất thực lực của đối phương cao siêu hơn mình, thứ hai, đối phương căn bản là không có khí.
Người đang ở trước mặt bọn họ này, đường đường là quân vương Địa Ngục, khiến tam đại thị tộc phải cúi đầu xưng thần, làm sao có thể là một người bình thường không có khí được chứ?
Cục Chín biết Trương Thác ở Châu Xuyên, liền phái một nam một nữ trung niên này chiếm đóng ở Châu Xuyên, đương nhiên hai người được phái đi không phải là kẻ yếu, cho dù ở Cục Chín hai người này cũng được tính là cao thủ, nhưng giờ phút này ngay cả thực hư của Trương Thác như thế nào cũng không nhìn ra.
Cho dù bọn họ đã biết trước là quân vương Địa Ngục rất cường đại, nhưng bọn họ không ngờ Trương Thác lại cường đại đến mức độ này, nếu không phải bọn họ đã biết trước thân phận của người trước mặt này, thì hai người Cục Chín này, sẽ chỉ xem Trương Thác như một người bình thường.
Sự tồn tại kinh khủng như thế mà xem như người bình thường mà đối xử, đây chính là một chuyện vô cùng nguy hiểm.
“Quân vương nói đùa rồi, cho tới bây giờ, đảo Ánh Sáng là một sự tồn tại tôn kính của thế giới ngầm, Cục Chín chúng tôi cũng thuộc thế giới ngầm” Người đàn ông mở miệng.
“Được rồi, không cần phải nói mấy lời nhảm nhí này”
Trương Thác phất phất tay: “Các người phải biết là cái Trận Pháp Linh Khí này, là lúc trước Tô Gia uy hiếp vợ của tôi xây, rốt cuộc là dưới đất có cái gì? Vì sao lại lại nói bởi vì linh khí gây nên động đất?”
Hai người Cục Chín liếc nhau, sau đó người đàn ông kia trả lời: “Quân vương, bây giờ chúng tôi chỉ biết là bên dưới mặt đất Châu Xuyên này đúng là đang cất giấu thứ gì đó, nhưng cụ thể là cái gì, bây giờ chúng tôi vẫn không rõ ràng lắm, lần trước muốn ra tay từ Chi Lăng nhưng kết quả cũng chỉ thất vọng quay về.”
Trương Thác đưa tay sờ lên mũi, nói: “Ngay cả các người cũng không biết ư?”
“Tổ tiên để lại rất nhiều đồ vật, những thứ mà chúng ta nhìn thấy cũng chỉ là một phần trong mười phần, có quá nhiều đồ vật mà chúng ta không biết” Người phụ nữ kia mở miệng.
Trương Thác nhếch miệng, nói: “Trong Cục Chín các người, không phải là có cái người gọi là thầy bói đó sao, cũng không nhìn ra”
“Nhìn ra và dám nói ra, lại là hai chuyện khác nhau.” Người đàn ông Cục Chín mở miệng: “Quân vương, mặc dù hiện tại có tài nguyên gì chúng ta cùng hưởng, nhưng quyền lực của hai người chúng tôi có hạn, những thứ cao siêu hơn, vẫn là để người khác thương lượng với cậu thì tốt hơn, lần này chúng tôi tới, chủ yếu là để cam đoan nơi này sẽ không xảy ra chuyện gì.”
Trương Thác nhún vai, nói: “Vậy chuyện này giao cho các người, tôi phải về nhà ôm vợ ngủ đây”
Trương Thác khoát tay áo, chỉ để lại một bóng lưng thong dong cho đôi nam nữ Cục Chín, đi về phía Lâm Ngữ Lam đang đứng chờ anh ở công vào.
Ma Y cũng lắc mình một cái biến mất khỏi nơi này, chỉ để lại hai người Cục Chín còn đứng tại chỗ.
“Chồng, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì rồi?’ Lâm Ngữ Lam thấy Trương Thác đi tới, mở miệng nói.
“Không rõ nữa” Trương Thác lắc đầu, anh nói: “Vợ, em sắp xếp người mở rộng diện tích công trường đi, bức tường bên ngoài đó, tuyệt đối không được để cho người khác tiếp cận, dù là phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn, cũng không được để cho người khác nhìn thấy, hiểu chưa?”
“Ừm”’ Lâm Ngữ Lam dùng sức gật đầu.