“Cậu… Mộ tổ tiên nhà cậu…” Khóe miệng Trương Thác giật một cái.
“Đúng” Vẻ mặt Toàn Cảnh Thiên chắc chắn: “Chính là mùi hương của mộ tổ tiên nhà tôi!”
Trương Thác suy nghĩ một chút, lập tức hiểu rõ Toàn Cảnh Thiên có ý gì: “Ý cậu là người gửi thư mời này có quan hệ với truyền thừa Lâu Lan các cậu?”
“Anh ta khẳng định từng tới đào phần mộ tổ tiên nhà của chúng ta!” Toàn Cảnh Thiên vô cùng chắc chắn nói: “Từ khi tôi còn bé tộc lão đã nói, lỗ mũi của tôi còn thính hơn cả chó, có chút mùi tôi vừa ngửi là có thể phân biệt ra được”
Sắc mặt Trương Thác trầm xuống.
Buổi đấu giá từ thiện lần này có Phản Tổ Minh nhúng tay?
Phản Tổ Minh này rốt cuộc muốn giở trò quỷ gì?
Trương Thác cầm lấy thư mời, nhìn tên bên khởi xướng lần này, là một xí nghiệp tên “Âm Thường”.
Trương Thác lập tức cho người đi thăm dò ngọn nguồn về công ty Âm Thường này, rất nhanh đã có tin tức, công ty Âm Thường này đã thành lập hơn hai mươi năm, hơn hai mươi năm nay vẫn luôn khai quật và nghiên cứu di vật văn hóa, tất cả di vật văn hóa được khai quật, phần lớn đều được công ty Âm Thường tặng miễn phí cho phía chính phủ, sau đó một phần nhỏ để bán đấu giá từ thiện, còn có một phần nhỏ dùng để duy trì quỹ khai quật bình thường của công ty Âm Thường.
Ban đầu, công ty Âm Thường còn bị người ta cho rằng là làm bộ làm tịch, mà Âm Thường làm như thế hơn hai mươi năm, hơn hai mươi năm qua, giá trị di vật văn hóa mà công ty Âm Thường quyên tặng tổng cộng vượt qua hàng chục nghìn tỷ, tiền từ việc từ thiện bán đấu giá cũng gần 12 nghìn tỷ, tất cả đều quyên tặng tới các địa phương.
Hiện tại, mặc dù công ty Âm Thường vẫn chưa tới hạng ba trong nước theo thực lực kinh tế, nhưng ngay cả những người phụ trách đứng đầu xí nghiệp cũng phải cho Âm Thường mặt mũi.
Cách làm hơn hai mươi năm này của Âm Thường giúp cho.
chỗ dựa vững chắc của bọn họ trở thành phía chính phủ, mỗi một lần Âm Thường làm buổi đấu giá từ thiện sẽ có rất nhiều người cho mặt mũi mà đến, bên trong không thiếu bóng dáng của người trong chính phủ.
Sau khi Trương Thác nhìn xong những tài liệu này, trong lòng càng thêm nặng nề, nếu như công ty Âm Thường này có liên quan tới Phản Tổ Minh, như vậy Phản Tổ Minh hạ bàn cờ này cũng quá lớn.
Trương Thác liếc nhìn Toàn Cảnh Thiên hỏi: “Mập, nếu như cậu xuất hiện thì có thể xác định là ai đi qua tổ địa tiên nhà cậu hoặc là cái gì đi ra từ tổ địa tiên nhà cậu không?”
“Không thể xác định” Toàn Cảnh Thiên lắc đầu như trống bỏi: “Trừ phi anh để tôi cẩn thận phân biệt mùi.”
“Được” Trương Thác đáp: “Tôi sẽ tạo cơ hội cho cậu, cậu giúp tôi tìm ra người hoặc vật có liên quan tới tổ địa tiên nhà cậu!”
Tối nay, địa điểm tổ chức của hội đấu giá từ thiện Châu Xuyên, là ở chính giữa của một câu lạc bộ tư nhân.
Tất cả những ai nhận được thư mời thì đều là số ít những người tồn tại ở tỉnh Tây Hạ mà có chút máu mặt.
Toàn Cảnh Thiên mặc một thân Tây phục, đi sau lưng Trương Thác, cái bộ Tây phục đắt đỏ như này mặc trên người anh vừa khin khít, xem ra cực kỳ là vui mừng.
“Anh, cái bộ quần áo này mặc không có thoải mái” Toàn Cảnh Thiên không ngừng kéo kéo cổ áo của mình: “Túi quần áo này đều là giả dối, như thế này thì làm sao đựng đồ ăn được chứ?”
Trương Thác trợn tròn mắt: “Không ngờ cái túi của cậu chính là dùng để đựng đồ ăn đấy?”
“Ừ” Toàn Cảnh Thiên rất nghiêm túc mà gật gật đầu: “Nếu mà chất lượng tốt hơn thì còn có thể dùng để đựng canh nữa cơ: “Vậy thì đây là lỗi của tôi rồi” Trương Thác vẻ mặt vô cùng áy náy: “Tôi đáng ra nên chuẩn bị một chiếc mũ cho cậu”
“Đúng vậy!” Toàn Cảnh Thiên nghiêm nghị gật đầu: “Mũ thịnh hơn nhiều mài”