Những địa ngục hành giả vẫn chưa thể nói là mang sức mạnh đẳng cấp dưới Ngự Khí.
Nhưng nếu nói đến sức mạnh lớn nhất dưới Ngự Khí thì địa ngục hành giả tuyệt đối có thể chiếm một vị trí, mỗi một địa ngục hành giả đều sinh ra để chiến đấu.
Sự xuất hiện của hơn hàng trăm địa ngục hành giả khiến khuôn mặt của người đứng đầu của thế giới thần thánh trở nên cực kỳ khó coi.
Ngự Khí của Trương Thác lâu như thế, người của thế giới thần thánh chỉ biết đến sức mạnh của Quân vương địa ngục nhưng lại hoàn toàn quên mất những địa ngục hành giả do Quân vương địa ngục lãnh đạo.
Tất nhiên là Triệu Chính Khải hiểu được điểm mạnh của địa ngục hành giả nên anh ta cười đắc ý một cái: “Xí, những thứ này tôi đã lường trước rồi!”
Trương Thác mặc kệ Triệu Chính Khải và trực tiếp ra lệnh: “Ra tay!”
Trương Thác vừa nói xong thì cũng là lúc địa ngục hành giả ra tay, những địa ngục hành giả sinh ra để chiến đấu này hoàn toàn không hề nói nhiều lời, những động tác của họ đều rất trực tiếp gây chí mạng và hướng thẳng về phía Phản Tổ Minh và thế giới thần thánh.
Sắc mặt người đứng đầu của thế giới thần thánh nhanh chóng thay đổi chóng mặt, anh ta dường như đang phân tích lại tình hình.
Những thành viên Phản Tổ Minh sau khi bị thú hóa thì lúc này đã bắt đầu đánh mất đi lý trí, họ đồng loạt phát ta tiếng gầm gừ, sau đó múa máy móng vuốt sắc nhọn của mình và nghiến răng về phía những địa ngục hành giả.
Hơn trăm địa ngục hành giả nhưng chỉ có hơn hai mươi mấy thành viên Phản Tổ Minh thôi.
Mặc dù người của Phản Tổ Minh đã trải qua kỹ năng sinh vật tiến hóa thành thú dữ nhưng địa ngục hành giả cũng là nhân vật đẳng cấp, trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc này thì trận chiến như thế sẽ không có bất kỳ sự cố ngoài ý muốn nào xảy ra cả mà trực tiếp nghiêng cán cân về một bên.
Trong chớp mắt hai mươi mấy thành viên Phản Tổ Minh đã nằm trong vũng máu, tốc độ của địa ngục hành giả rất nhanh, người trước giết xong thì người sau đã dọn dẹp thi thể, sau khi trận chiến đẫm máu này kết thúc một cách nhanh chóng thì chỉ còn nhìn thấy vết máu tươi còn vương lại dưới nền đất chứ không còn thi thể nào cả khiến hiện trường trở nên rất đáng Sợ.
Trương Thác đứng trên nóc chiếc xe bảy chỗ, từ đầu đến cuối anh vẫn chưa hề cử động cái nào cả, anh nhìn xuống dưới và nở nụ cười: “Các vị của thế giới thần thánh, bây giờ các vị cho răng phần thăng của mình còn lại bao nhiêu phần hả?”
Người đứng đầu thế giới thần thánh nhìn thấy tình thế xung quanh, sắc mặt anh ta trông hết sức khó coi, họ thật sự đã quên mất sự tồn tại của địa ngục hành giả!
Nếu như chỉ có Quân vương địa ngục và anh lớn Cửu Cục thì trong tình trạng không dùng Ngự Khí thì thật sự là hết cách với họ.
Nhưng nhiều địa ngục hành giả như thế, mặc dù mỗi người không phải có lực chiến giỏi nhất dưới Ngự Khí nhưng sức mạnh của họ là không có gì để nghỉ nhở, muốn giành được phần thắng trong tay những địa ngục hành giả này thì đến người đứng đầu thế giới thần thánh cũng chưa chắc có thể làm được.
Người đứng đầu thế giới thần thánh nhìn xung quanh mình một cái, ở đó có một địa ngục hành giả mang theo một cái hộp quà, hộp quà này chính là thứ họ muốn ở lần này nhưng bây giờ dù hộp quà đó chỉ cách mình khoảng mười mấy mét nhưng đối với những người của thế giới thần thánh mà nói thì mười mét này là khoảng cách xa vời họ không cách nào với tới được, nếu dám tiến lên một bước thì chỉ có thể bị tan xương nát thịt mà thôi.
Dường như không cần phải nghĩ ngợi nhiều, người đứng đầu thế giới thần thánh đã đưa ra quyết định, anh ta xua tay: “Chúng ta đi thôi!”
Nói xong những người của thế giới thần thánh đã nhảy ra ngoài vòng.
Trương Thác không hề lên tiếng, địa ngục hành giả cũng có cách nào ngăn cản họ lại.
“OK, xong chuyện rồi, đi thôi, tôi mời anh ăn khuya” Triệu Chính Khải võ vỗ vai của Trương Thác rồi nhảy lên chiếc xe hơi.
Trương Thác nhìn Triệu Chính Khải hơi ngạc nhiên: “Lần này tiền thù lao của các anh khi ra ngoài là bao nhiêu?”