“Này, tiểu sư phó, là tôi, Diêm Vĩ” Tiếng cười của Diêm Vĩ truyền qua điện thoại.
“Xin chào.”
Trương Thác lễ phép đáp lại một câu: “Có chuyện gì vậy?”
“Chuyện là thế này. Tiểu sư phó, không phải lúc trước chúng ta đã đồng ý tham gia một buổi huấn luyện sao? Trước đó xảy ra chuyện như vậy, tôi cũng vô cùng có lỗi, nhưng chúng ta đã xử lý người đáng phải xử lý rồi. Cậu suy nghĩ một chút xem khi nào thì cậu có thể chọn lại một lần nữa người làm hội trưởng hội Y Học?”
Lúc nói chuyện Diêm Vĩ rất cẩn thẩn, vì sợ nói sai cái gì lại làm cho Trương Thác không vui.
“Ra là chuyện này. Hội trưởng Mã đâu, tại sao ông ta không gọi điện thoại cho tôi?” Trương Thác hỏi.
“Ông Mã cảm thấy xấu hổ, không có mặt mũi nào để liên lạc tiểu sư phó nữa, lần trước xảy ra chuyện…
Trương Thác ngắt lời Diêm Vĩ: “Vậy hãy để hội trưởng Mã sắp xếp thời gian đi, lần này không muốn còn gặp phải những con thiêu thân như vậy nữa”
Diêm Vĩ nghe vậy, đột nhiên lộ ra âm thanh vui mừng: “Được rồi, tiểu sư phó, tôi đi thông báo cho ông Mã ngay”
Trương Thác cúp điện thoại, mỉm cười một tiêng, dù có nói thế nào thì lúc trước hội trưởng Mã cũng đã giúp anh mấy lần lúc anh bận rộn,, những chuyện này coi như huề nhau đi.
Tập đoàn Triệu Thị, tầng trên cùng.
“Ông hai, bên kia quả nhiên là người của nhà họ Tô, từng chiêu võ thuật tất cả đều lộ ra là của nhà họ Tô, rất chính xác”
Thanh niên áo đen đứng sau lưng ông Triệu trả lời.
Ngày hôm qua, bọn họ đã đặc biệt cử người đến thăm dò Trương Thác và Tô My.
“Nhà họ Tô? Khi nào tay của nhà họ Tô đã với đến được Châu Xuyên rồi, lại còn để cho một người ngoài mang họ Trương trở thành chủ nhân tương lai” Trên mặt ông Triệu lộ ra vẻ nghỉ hoặc.
“Ông hai, vậy chúng ta có muốn… trước không?”
“Trước tiên đừng vội đánh rắn động cỏ”
Ông Triệu nhìn ra ngoài cửa sổ, vài chiếc lá cây đã úa vàng: “Lập tức tới Hội nghị Thế giới Ngầm, tôi muốn trở về một chuyến, chuyện này, đợi tôi quay trở lại rồi hãn nói. Nếu thực sự muốn ra tay với nhà họ Tô, phải mang theo một số người từ nhà đến mới được”
“Đã hiểu” Thanh niên áo đen gật đầu, lui xuống.
Trong mấy ngày qua, cuối cùng Trương Thác cũng được rảnh rỗi.
Ngày nào anh cũng chạy đến tập đoàn Nhất Lâm một chút, nhìn xem Lâm Ngữ Lam có cái gì cần giúp đỡ không. Vì từ lần trước Trương Thác đã đưa ra cho Nhất Lâm rất nhiều quyết định chiến lước chính xác, sau khi quyết định, Lâm Ngữ Lam chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cái vụ miễn phí sức lao động này.
Trương Thác cũng dành thời gian để hoàn thành khóa huấn luyện mà anh đã đồng ý với Hiệp hội Y học.
Toàn bộ thành phố Châu Xuyên, sau khi xảy ra một số chuyện lớn mới đây đã hoàn toàn chìm vào yên tĩnh.
Thương mại Hành Vân chào đón một vòng phát triển mới đã hướng tới doanh nghiệp hàng đầu của Châu Xuyên, Nhất Lâm cũng ngày càng mạnh hơn, lần trước Thi Chu tỏ thái độ, vốn là để cho đối với Nhất Lâm còn có chút không quá yên tâm, mà là hoàn toàn yên lòng.
Điều làm mọi người cảm thấy kỳ lạ là trước đây Triệu thị vẫn luôn cùng với Nhất Lâm đấu ngang tài ngang sức, trong khoảng thời gian này lại có chút mùi vị ngừng công kích, điều này khiến người ta không thể đoán trước được.
Tháng tiết trời sáng sớm đã hơi lành lạnh, người đi làm vào buổi sáng đều không mặc áo tay ngắn như lúc trước nữa mà phải khoác lên người một chiếc áo khoác.