Mà mười hai ly rượu này, đừng nói người thường, cho dù trước khi Trương Thác nắm vững hơi thở uống xong e rằng cũng khó chịu một đêm. Trương Thác khi trước Trương Thác bị dội hai chai rượu giả đã mê man bất tỉnh.
Bây giờ bọn họ đã nắm vững hơi thở, sức chống đỡ của cơ thể cũng thay đổi nghiêng trời lệch đất so với trước kia. Uống hết mười hai ly rượu này tuy rằng chịu khổ sở nhưng sẽ không vì thế mà say mèm.
“Đúng thế, anh cả mau uống đi! Em cũng uống mười hai ly như anhl” Alex đứng bên cạnh tràn đầy hăng hái nói.
“Phục Bá Trọng, cậu qua đây một chút” Nguyệt Thần buông ly rượu trong tay, gọi người đàn ông có mái tóc trắng kia.
Phục Bá Trọng mang nét mặt của người Đông Hoà, nước da màu vàng, mặc quần áo như đạo sĩ, nghe thấy lời Nguyệt Thần gọi thì đi qua.
“Nguyệt Thần” Phục Bá Trọng chào hỏi Nguyệt Thần một tiếng.
Mắt Nguyệt Thần nhìn Hải Thần và Trương Thác đang uống rượu ở một bên, sau đó hỏi: “Lân trước anh cả gọi cậu về nước là như thế nào đấy?”
Phục Bá Trọng lắc đầu: “Không phải chính miệng đại nhân gọi tôi về, mà là đệ tử của tôi nói cho tôi biết trên phương diện †âm lý của đại nhân hình như có chút vấn đề. Đại nhân cũng muốn để đệ tử kia của tôi làm chút kiểm tra về mặt tâm lý cho anh ấy”
“Kết quả như nào?” Vị Lai bước tới bên cạnh, hỏi.
Phục Bá Trọng lắc đầu: “Đệ tử đó của tôi nói, cảm xúc tàn bạo bị che giấu trong tiềm thức của đại nhân rất nhiều, nếu có một xíu việc gì khiến đại nhân không hài lòng cũng sẽ khiến cảm xúc tàn bạo trong lòng đại nhân dâng lên. Chuyện này có thể cũng có liên quan tới những việc xảy ra xung quanh đại nhân trong khoảng thời gian kia, khoảng thời gian mà người bạn bên cạnh đại nhân bị người ta nhốt ấy”
Nguyệt Thần gật đầu: “Nếu để cậu thôi miên anh cả thì cậu nắm chắc bao nhiêu phần?”
Mắt Phục Bá Trọng nhìn về phía Trương Thác đang ngồi, lắc đầu: “Có lẽ tôi không nắm chắc được. Đại nhân đã chịu huấn luyện tâm lý cực kỳ nghiêm khắc, muốn thôi miên đại nhân thì cực kỳ, cực kỳ khó. Tôi chỉ có thể thử xem thôi, mấy người cũng phải để đại nhân uống thêm vài chén nữa”
“Được” Nguyệt Thần gật đầu, sau đấy đi tới bên cạnh Trương Thác, đẩy Alex đang chuẩn bị uống rượu với Trương Thác tiếp, túm gọn hết tóc phía sau lên: “Nào anh cả, hai ta cùng uống!”
“Mẹ của con ơi! Nguyệt Thần uống rượu! Bị tín đồ của chị biết chắc sẽ không điên luôn chứ?” Alex một bộ như gặp quỷ nhìn Nguyệt Thần.
“Sao hả? Khinh thường phụ nữ à?” Nguyệt Thần nhíu mày.
“Phụ nữ uống rượu, em thực sự…” Alex còn chưa nói dứt câu đã bị người khác chặn ngang.
Tóc Đỏ ngồi bên cạnh cười nói: “Alex, lúc chị Nguyệt tung hoành trên sàn rượu cậu còn chưa biết giết người đâu, ngồi một bên xem là được rồi”
Vẻ mặt Alex thay đổi, cúi khom lưng với Nguyệt Thần: “Xin lỗi”
Rất dễ nhận thấy ngay lúc này Trương Thác cũng muốn uống đến thoả thích, thấy Nguyệt Thần tới uống cùng, tất nhiên ai tới cũng sẽ không từ chối.
Mọi người ngồi uống rượu trước bàn.
Vị Lai ngồi trong phòng nhìn nhìn bên này rồi lại ngó ngó bên kia, sau đó đi sang phía góc phòng.
“Nhìn gì thế? Chơi cùng đi chứ? Hiếm lắm mới có dịp tê tựu” Một giọng nói đột nhiên vang lên phía sau.
Giọng nói cất lên bất thình lình này khiến Vị Lai bị doạ giật mình. Vị Lai quay ngoắt đầu lại thì thấy Bạch Trình đứng sau lưng mình.
Vẻ mặt Vị Lai có chút mất tự nhiên nói: “Đồ ngốc nhà anh làm tôi sợ muốn chết!”
Bạch Trình với vẻ mặt kỳ lạ đánh giá Vị Lai, anh ta cứ cảm thấy Vị Lai có gì đó không đúng, mà loại cảm giác này bắt đầu từ lúc ở quán ăn đêm. Nhưng rốt cuộc đó là gì thì Bạch Trình không biết.
“Đồ ngốc, nhìn cái gì thế hả?” Vị Lai giơ đôi bàn tay trắng ngọc ngà bốp phát lên đầu Bạch Trình. Bạch Trình lườm một cái: “Đi thôi, đi uống rượu thôi! Cô muốn trốn uống rượu đúng không?”
“Cô đang giấu cái gì đấy?” Bạch Trình nhìn nhìn bên này, lại ngó ngó bên kia.
“Tôi giấu đàn ông đấy, được chưa?” Vị Lai bước lên phía trước, kéo áo Bạch Trình ở phía sau: “Đi uống rượu mau thôi.”
Mắt Bạch Trình còn chưa quét hết một lượt đã bị Vị Lai kéo mạnh đi sang bên kia tìm Trương Thác uống rượu.
Chín vương giả của đảo Ánh Sáng đều xuất hiện, Trương Thác cũng uống cho đã đời, ai tới cũng không từ chối, mau chóng thể hiện ra đã say ngà ngà.