Mục lục
Con Rể Quyền Quý
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2101:


“Dương Quốc Hưng, anh quản chặt miệng mình đi!” Cô gái tóc vàng quát lớn một tiếng: “Đầu tiên anh châm biếm Lục Giả Hành, bây giờ lại xem thường Võ Đế, coi như anh hoàn toàn khống chế truyền thừa Tây Hạ, anh thật sự cảm thấy, bản thân có thể không để Võ Đế vào trong mắt? Loại người như vậy, không phải anh có thể tưởng tượng! Huống hồ, anh đừng quên ước định của chúng tal”


“Ước định? Ước định gì?” Dương Quốc Hưng vẻ mặt vô cùng nghỉ hoặc, lại tăng lực cầm kiếm trong tay: “Tôi làm sao không nhớ rõ, giữa chúng ta từng có ước định?”


Dương Quốc Hưng cho tới nay, đều sinh sống trong sung sướng, anh ta không thiếu tiền, ở nước Tự Do cũng không buồn không lo, anh ta có thực lực cảnh giới Ngưng Khí, so với người bình thường trong cuộc sống cũng là thuận buồm xuôi gió.


Nhưng lúc này đây, Dương Quốc Hưng trở lại Đông Hòa, liên tiếp gặp cú sốc, ý thức được tầm quan trọng của thực lực, anh ta vốn dĩ không muốn bước vào vũng nước đục này, nhưng mà từ lúc cầm được truyền thừa chuôi kiếm, loại cảm giác mạnh mẽ kia, làm cho Dương Quốc Hưng đặc biệt lưu luyến, anh ta đã không nỡ, đem truyền thừa giao ra, anh ta hận Trương Thác, anh ta cần dùng phần sức mạnh này, đi chém đứt đầu Trương Thác.


Sắc mặt của Xương Rồng và cô gái tóc vàng không khỏi khó coi mấy phần, Dương Quốc Hưng bây giờ, hiển nhiên là muốn đổi ý.


Dương Quốc Hưng nắm chặt kiếm trong tay nói: “Hai vị, các người không phải là nên rời đi rồi sao? Lão già, tiễn khách cho tôi.”


Dương Đức Phi gật đầu, nhìn hai người Xương Rồng nói: “Chủ nhân muốn nghỉ ngơi, hai vị xin mời rời đi trước”


Xương Rồng nắm chặt nắm đầm, nhưng trước mắt là Dương Đức Phi, làm cho ông ta không thể không đè xuống toàn bộ lửa giận trong lòng, ông ta còn chưa có tự tin có thể chiến được lợi trước mặt Dương Đức Phi.


Xương Rồng là ông ba của Phản Tổ Minh, hiểu rất rõ tầng lớp cường giả trên thế giới này.


Đứng ở tầng lớp thứ nhất, đương nhiên là mấy người cường giả cảnh giới Khống Linh, mỗi một người, đều là một sự †ồn tại không thể nào tưởng tượng được, bọn họ sẽ không tùy ý xuất hiện, cũng sẽ không có người ngu đến mức đi trêu chọc bọn họ.


Mà tầng lớp thứ hai, thì lại chính là loại tôn tại giống như Dương Đức Phi, bôm gồm ba vị Thiên Tinh nổi danh mấy chục năm trước trong thiên hạ, cùng với một số ít cao thủ vẫn núp trong bóng tối, mấy người này đều là Phú Thần giai đoạn cuối, hơn nữa ẩn giấu rất nhiều thủ đoạn, bên dưới Khống Linh, không có đối thủ.


Tâng lớp thứ ba, chính là loại người như Xương Rồng và Sài Vạn Hoành, mỗi một tầng lớp, đều là một ranh giới.


Cho tới tầng lớp thứ tư, chính là đại đa số người ở cảnh giới Phú Thần.


Xương Rồng chỉ đứng ở tầng lớp thứ ba, vạn lần không dám làm càn trước người ở tầng lớp thứ hai như Dương Đức Phi.


Con mắt Xương Rồng nhìn chòng chọc Dương Quốc Hưng.


“Tôi muốn nghỉ ngơi, lão già, động tác của ông nhanh lên một chút” Dương Quốc Hưng thiếu kiên nhãn phất phất tay.


Dương Đức Phi lại lên tiếng: “Hai vị, nên đi thôi.”


Xương Rồng hít sâu một hơi, đứng dậy, sau khi sâu sắc nhìn Dương Quốc Hưng một chút, lên tiếng nói: “Vậy khi có thời gian chúng tôi lại tới!”


Lời nói xong, Xương Rồng mang theo cô gái tóc vàng, rời khỏi biệt thự.


Ra biệt thự, mặt cô gái tóc vàng tràn đầy giận dữ.


“Cái tên Dương Quốc Hưng này, anh ta lại dám đổi ý!”


“Ha ha” Xương Rồng ngược lại nở một nụ cười kỳ lạ: “Cô phụ trách tiếp xúc với Dương Quốc Hưng thời gian dài như vậy, lẽ nào một chút cũng không cảm thấy trình độ tham lam của Dương Quốc Hưng sao? Anh ta tham tài háo sắc, nhưng những thứ đồ này, so với sức mạnh, không đáng giá một đồng, đối với sức mạnh, Dương Quốc Hưng sẽ biểu hiện càng thêm tham lam, cũng có liên quan tới việc anh ta không muốn giao ra truyền thừa, sớm đã nên nghĩ đên”


Cô gái tóc vàng cả kinh: “Vậy chúng ta trả lại như thế nào…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK