Lúc Lâm Kỳ Văn nói chuyện, vẻ mặt tươi cười, không khỏi nhìn Trương Thác một cái.
Hơn ba tháng trước Lâm Nhạc Hăng vẫn phải ngồi xe lăn, còn lập luôn cả di chúc rồi, nhưng bây giờ Lâm Nhạc Hằng chẳng những có thể đi lại, mà còn có thể thoải mái trồng rau, chẳng phải con cái nào cũng mong nhìn thấy ông bà cụ nhà mình thân thể khỏe mạnh sao, tất cả những chuyện này đều là đứa con rể này của ông ta.
Lâm Nhạc Hăng càng nhìn Trương Thác thì càng hài lòng, cảm thấy lúc trước mình lựa chọn anh làm con rể thật sự quá đúng đắn.
“Vậy con cũng đi giúp ông nội hái rau” Lâm Ngữ Lam đi về phía vườn rau.
Trương Thác nhìn bóng dáng nhảy nhót vui vẻ của Lâm Ngữ Lam thì khóe miệng bất giác nở nụ cười, nếu như có thể, anh rất mong rằng ngày nào cũng có thể sống cuộc sống như thế này, người một nhà cùng ở bên nhau, nói cười vui vẻ, người mình thương nhất ở ngay bên cạnh bình, nhưng sự đời mãi mãi không đi theo những gì con người ta mong mỏi, rất nhiều phiền phức, mình không đi tìm nó thì nó cũng sẽ tới tìm mình.
Trương Thác mới vừa cảm khái xong thì chợt thấy ở đẳng sau có người đang kéo mình, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Từ Uyên đứng sau mình vẻ mặt kỳ quặc nhìn mình: “Anh rể, anh đi theo em một chút, em có chuyện muốn nói với”
Từ Uyên nói xong thì đi tới một chỗ vắng vẻ không có ai.
Trương Thác khó hiểu nhìn Từ Uyên, anh cảm thấy trong ánh mắt ấy của Từ Uyên có ẩn giấu không ít thứ.
Trương Thác đi tới bên cạnh Từ Uyên, còn chưa nói gì đã nghe thấy giọng nói của Từ Uyên truyền tới: “Anh rể, có phải anh đã ngoại tình không?”
“Cái gì vậy!” Bước chân Trương Thác lảo đảo.
“Anh rể anh nói với em đi, em không nói với chị em đâu.”
Ánh mắt Từ Uyên phức tạp nhìn Trương Thác: “Anh và con nhỏ Tôn Lãm kia rốt cuộc có quan hệ gì?”
Trương Thác trợn tròn mắt, vô cùng cạn lời: “Hai người bọn anh thì có quan hệ gì chứ?”
“Anh rể, anh hãy thừa nhận đi!” Từ Uyên sốt ruột dậm chân: “Ngày hôm nay trong trường đều truyền tai nhau cả rồi, tối hôm qua, Tôn Lãm vào khách sạn với một người đàn ông xa lạ khác, còn có video nữa này, còn bị đăng lên cả web trường, mặc dù đã được kịp thời xóa bỏ nhưng em còn tải xuống một cái”
Từ Uyên lấy điện thoại di động ra bật một đoạn video cho.
Trương Thác xem.
Trong video chính là cảnh tối hôm qua Trương Thác đưa Tôn Lãm vào khách sạn, người cùng Tôn Lãm đi vào khách sạn chính là anh.
“Anh rể, anh xem, đây có phải anh không!”
“Là anh đó” Trương Thác gật đầu thừa nhận: “Nhưng mà như vậy thì chứng minh anh ngoại tình à?”
“Trời ơi! Anh rể, hai người đều đi mướn phòng cả đây không phải ngoại tình chứ là cái gì!” Từ Uyên kích động nói, nói xong, cô ta nhận ra giọng nói của mình hơi lớn, mắt to xoay tròn một vòng, phát hiện không ai chú ý tới bên này thì mới yên tâm.
Trương Thác đập một phát vào gáy Từ Uyên: “Con bé này, cả ngày em cứ suy nghĩ linh ta linh tinh gì vậy, ngày hôm qua anh đụng phải Tôn Lãm ở Lạc Hà, cùng trở về với cô ấy, ký túc xá không cho cô ấy vào nên anh mới thuê phòng khách sạn giùm cô ấy”
“Hở?” Vẻ mặt Từ Uyên sửng sốt: “Hai người không đi mướn phòng à”
“Nhảm nhí!” Trương Thác bĩu môi: “Anh nói mấy đứa này, cả ngày không lo học hành mà nhiều chuyện cái gì chứ?”
“Đó cũng không phải do em nhiều chuyện” Vẻ mặt Từ Uyên vô cùng vô tội: “Tôn Lãm chính là nữ thần của biết bao nam sinh trong trường của em đó, xảy ra chuyện này, chắc chắn sẽ lan truyền đi khắp mọi nơi, bây giờ trường học đều bảo là Tôn Lãm bị người ta bao nuôi, còn có vài người lập thành một nhóm bảo muốn lóc thịt anh đánh gấy chân anh đó, anh phải cẩn thận một chút đấy”
“Chậc” Trương Thác vẻ mặt không để ý.