Hai người đến một quán thịt nướng, mặc dù đã gần sang thu nhưng quán thịt nướng hơn mười giờ đêm vẫn còn rất đông khách.
Tân Như đậu xe bên cạnh một sạp hàng, Trương Thác mở cửa xe bước xuống.
Tân Như lấy từ trong xe ra một văn kiện, sau khi tìm được chỗ ngồi, cô ném tập văn kiện cho Trương Thác.
Trương Thác thản nhiên liếc nhìn một cái: “Lý gia thôn?”
“Là thôn làng đến gây sự với công ty Nhất Lâm” Tân Như giải thích với Trương Thác: “Nói thật, nếu không điều tra, tôi cũng không ngờ là người của thôn này là một đại gia đình, bao gồm cả mảnh đất của bọn họ, đều là do chính quyền trao quyền cho bọn họ”
Trên tài liệu này, còn đánh dấu địa chỉ của Lý gia thôn.
Trương Thác nhớ lại, Lý gia thôn này anh có từng đi qua, diện tích bao phủ rất lớn, hoàn toàn ngược lại với sự phát triển của Châu Xuyên, trong thôn rất lạc hậu, dường như chỉ là nhà một tầng, nhà cũng là do bọn họ tự mình xây, trong thôn trồng rất nhiều cây, không ít người đi ngang qua đây đều bị lạc đường, có nơi ngay cả tín hiệu 4G cũng không phủ sóng nổi.
Một chỗ như vậy, cho dù là hoàn toàn thuộc về một gia tộc lớn, thế thì cái gia tộc đó chắc hẳn là rất có nhiều tiền?
Cho dù không băng Nhất Lâm, thì cũng không thua xa là bao.
Tân Như hỏi Trương Thác: “Có phải cảm thấy rất bất ngờ không?”
“Có chút, trước đây thật sự không ngờ được, còn tưởng đó chỉ là một thôn phệ bình thường” Trương Thác gật gật đầu, tiếp tục xem tài liệu trong tay.
Vê tình hình cụ thể của Lý gia thôn, trong tài liệu này đã viết rất rõ ràng, trong thôn tổng cộng có hơn một trăm hộ gia đình, nhân khẩu lên tới gần năm trăm người, mọi người đa phần đều làm nông, tự cung tự cấp.
“Anh trai, chị gái xinh đẹp, hai người gọi món gì?” Nhân viên phục vụ của quán thịt nướng đi tới.
“Cho hai mươi xiên thịt, loại thịt gân, một cái đùi dê và hai chai bia” Trương Thác không nhìn thực đơn, nói một hơi, sau đó nhìn về phía Tân Như: “Cô muốn ăn gì?”
Tân Như xua tay: “Chỉ nhiêu đây thôi, không đủ chúng ta gọi thêm”
Nhân viên phục vụ ghi lại món mà Trương Thác đã gọi, đồng thời nhìn qua nhìn lại hai người.
“Còn chuyện gì nữa sao?” Trương Thác nhìn nhân viên phục vụ vẫn chưa rời đi, hỏi.
“Anh trai, quán chúng tôi có món lòng rất ngon, đại bổ, anh có muốn ăn thử không?” Nhân viên phục vụ nháy mắt với Trương Thác.
Tân Như ngồi bên cạnh nghe thấy lời này, đặc biệt là hai từ đại bổ mà nhân viên phục vụ thốt ra, hai má lập tức ửng đỏ.
Sắc mặt Trương Thác cũng có chút gượng gạo, anh lắc đầu nói: “Thôi, tôi không cần”
Nhân viên phục vụ gật đầu rời đi.
Tân Như đỏ mặt, lật đật chuyển chủ đề: “Tôi đã cho người điều tra rồi, người của Lý gia thôn, dường như rất ít khi ra ngoài, những đứa trẻ trong thôn được ra ngoài học đều là do chính quyền giúp đỡ, vô cùng đặc biệt.”
Nghe vậy, Trương Thác bất giác liên tưởng đến rất nhiều thứ, có thể khiến chính quyền làm nhiều chuyện như vậy, trong thôn chắc chắn có thứ gì đó mờ ám?
Trương Thác suy nghĩ một hồi rồi nói: “Ngày mai tôi đến sở cảnh sát hỏi thử, xem có kết quả gì không, không được nữa thì tôi sẽ đến thôn đó một chuyến”
“Anh tuyệt đối không nên đi!” Tân Như vừa nghe nói Trương Thác muốn vào thôn thì lập tức ngăn cản: “Mấy ngày nay anh không ở đây, không nhìn thấy đám người trong thôn đó điên đến cỡ nào, bọn họ có người hai mắt đỏ lòe, giống như là muốn giết người ta tới nơi, nói là tập đoàn Nhất Lâm đã hủy hoại phong thủy của liệt tổ liệt tông bọn họ, tư tưởng của bọn họ đều đặt ở đây, lại còn rất phong kiến cổ hủ, nếu anh đi, nhất định sẽ gặp nguy hiểm”